“Anh ta… sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?”
Hạ Tử Băng dõi mắt trông theo, lồng ngực phập phồng lo sợ. Đây là lần đầu tiên cô có cảm giác này, ít nhất là khi ở bên cạnh anh.
Cửa mở, người đàn ông bước ra ngoài rồi đón một chiếc taxi rời đi. Hạ Tử Băng không thấy trợ lý Hứa đâu, hẳn Mạc Đăng Sinh có việc gấp. Tuy vậy cô cũng tự an ủi chính mình, lặng lẽ đi vào nhà.
Vừa đặt chân qua bậc cửa, một bãi chiến trường đã trưng ra trước mặt cô. Từ xưa đến giờ bà Hạ không hề thuê người giúp việc, tất cả mọi thứ đều đổ hết lên đầu Hạ Tử Băng.
“Trong mắt mẹ, chị ấy là con gái, con là người giúp việc.”
Sau nhiều lần cãi vả, cuối cùng cô cũng chấp nhận sự thật thật. Việc bị mẹ ruột ghẻ lạnh không phải lần đầu tiện, cô cũng quen rồi. Chỉ là nhiều khi nhìn lại quá khứ, không kìm lòng được mà rơi nước mắt.
Tối hôm nay, cô tự mình dọn dẹp hết tất cả, lủi thủi trong bếp đến gần hai giờ sáng.
“Sau này không có con ở nhà nữa, ai sẽ là người làm những việc này đây?” Khóe môi hơi cong lên, Hạ Tử Băng nở một nụ cười đắng chát.
Trở về phòng, khép nhẹ cánh cửa, cô ngả lưng xuống giường, cảm giác ê ẩm bắt đầu lan ra trên cơ thể. Chỉ cần cử động tay chân một chút thôi khớp xương cũng kêu lên răng rắc.
Nghiêng người qua một bên, Hạ Tử Băng với tay lấy điện thoại, mở khóa rồi lướt một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-chiem-huu-mac-tong-tha-cho-em/3479960/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.