“Tôi sẽ lo hậu sự cho cô ấy. Nhưng mà…”
Mạc Đăng Sinh ngập ngừng một chút rồi nói tiếp: “…. Cậu không được tiết lộ chuyện này cho người thứ ba biết. Nếu không ở thành phố này, cậu sẽ không bao giờ ngóc đầu lên được. Hiểu chứ?”
“Vâng… vâng ạ!”
“Nếu ai hỏi cứ bảo cậu lo xong rồi là được. Giúp tôi làm một cái mộ giả ở nơi mà bệnh viện thường chôn cất cho những bệnh nhân xấu số không ai nhận. Cho tôi số tài khoản, tôi gửi tiền cho cậu làm chuyện đó.”
“Vâng. Tôi hiểu rồi.”
Sau khi trao đổi xong, Mạc Đăng Sinh đợi trợ lý tới, giúp anh giải quyết nốt phần còn lại.
…
Ở ngoài nghĩa trang, gió thổi mạnh, trợ lý run rẩy khi cầm xẻng múc đất lấp đầy phía trên quan tài. Thắc mắc từ chiều tới giờ, cậu ta mới mạnh dạn hỏi một câu: “Sếp, anh thích cô ấy hở?”
“Nhìn tôi giống người thương hoa tiếc ngọc lắm à. Chỉ là…”
Trong cái chết của cô, anh cũng có một phần lỗi. Giá mà lúc đó anh cương quyết giữ cô lại cho tới khi bình tĩnh hơn, có lẽ Hạ Tử Băng đã không chết thảm như vậy.
Một xác hai mạng ra đi cùng một ngày, thử hỏi, còn điều gì đau khổ hơn thế. Nhắc mới nhớ, anh chủ động kêu người làm thêm một mộ phần bên cạnh cho đứa con xấu số của cô. Suy cho cùng, đời người ngắn ngủi, chẳng ai biết trước được điều gì.
“Hạ Tử Băng, cô yên tâm, tôi nhất định sẽ đòi lại công bằng cho cô.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-chiem-huu-mac-tong-tha-cho-em/3479925/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.