Hắn và Sở Hạo Dương, phải dừng ở đây.
Lý do quá nhiều, bọn họ không thích hợp, dùng tiêu chuẩn người yêu để xem, từ tính cách đến tam quan, có quá nhiều mâu thuẫn khó có thể điều hòa.
Hắn không biết bọn họ cứ tiếp tục như vậy sẽ có kết quả gì tốt.
Quan trọng hơn là, hắn không hy vọng Sở Hạo Dương tiếp tục xuống dốc như vậy.
Cố Liên Phong thật sự tin rằng bản thân mình sẽ không sinh ra ý tưởng gì quá phận đối với bạn bè thân thiết của mình, nhưng sự thật lại là, hắn trực tiếp lên giường cùng đối phương, không chỉ một lần.
Như vậy chỉ có thể vì một lý do. Sở Hạo Dương đã thay đổi đến mức không còn là Sở Hạo Dương mà hắn biết.
Hắn cũng không muốn bản thân biến thành thứ chính mình cũng không nhận ra.
Cố Liên Phong ngồi bên giường hút xong một điếu thuốc, rời giường bắt đầu mặc quần áo.
Lưu loát đeo thắt lưng, cài từng nút áo từ trên xuống dưới, sau đó chỉnh lại ống tay áo cùng cổ áo, Cố Liên Phong phát hiện hắn bất tri bất giác đã hoàn toàn quen thuộc phươngthức làm việc cùng cách ăn mặc của hiện tại, “năm năm trước” trong ký ức dần giống như chân chính năm năm trước.
Cố Liên Phong mở cửa ra ngoài, quay đầu nhìn lại, theo thói quen vòng về, chẹn lại góc chăn tánloạn cho Sở Hạo Dương. Chống tay ở trên cao nhìn đối phương trong chốc lát.
Sau đó đứng dậy cũng không quay đầu lại mở cửa đi ra.
Bởi vậy hắn không phát hiện, ngay sau khi hắn quay người, Sở Hạo Dương lặng lẽ mở mắt.
Cố Liên Phong trực tiếp đi tới căn hộ của Sở Hạo Dương, bắt đầu thu dọn đồ đạc của mình, thu dọn rồi mới phát hiện, vậy mà căn bản không có bao nhiêu đồ. Cố Liên Phong cũng cất vào bộ sạc cùng con chuột máy tính, phát giác chuyện hắn cho rằng ít nhất phải đến mấy tiếng mới có thể chuẩn bị xong hiện tại cũng đã hoàn thành.
Cố Liên Phong không thích do dự không dám quyết, sau khi ý thức được cái gì cũng đã thu dọn xong, hắn đương nhiên nhấc va li, đi tới cửa. Căn phòng quen thuộc như vậy, ảnh chụp haingười bọn họ vẫn an tĩnh đứng bên cạnh tivi trong phòng khác, Cố Liên Phong thu hồi ánhmắt, vẫn là buông va li, đi đến ban công hút một điếu thuốc.
Sau đó là điếu thứ hai.
Thẳng đến khi hút hết bao thuốc còn dư lại hơn một nửa.
Trên đất rơi đầy tàn thuốc, Cố Liên Phong dụi điếu cuối cùng trên tấm thủy tinh, buông ngóntay mặc cho nó rơi xuống đất.
Sau đó phủi phủi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-che-nguoi-yeu/53642/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.