- Xoảng.
Tiếng đồ sứ vỡ dưới hầm vang khắp phòng, Hứa Phong Đàm đang ngồi trước chiếc máy tính, anh không nghe thấy âm thanh nhưng lại nhìn thấy cô ấy dưới dạng hình ảnh. Anh nhanh chóng gập máy tính lại, đi xuống dưới hầm, ngữ khí tức giận hỏi chuyện:
- Cô lại tính làm gì vậy?
Chúc Tự Đan ngồi trên giường, cô gập hai chân lại, co ro một chỗ, không chịu trả lời anh.
Hứa Phong Đàm hết sạch kiên nhẫn, anh kéo một tay của cô lên, nghiêm túc hỏi:
- Cô lại làm sao?
Sau một hồi, cô mới nhìn anh rồi nói:
- Tôi muốn ly hôn.
Vẫn là câu chuyện ly hôn, chẳng lẽ giữa họ chỉ có mỗi chuyện ly hôn thôi sao?
Hứa Phong Đàm luôn tự hỏi:
- Làm sao để cô ấy ngừng nghĩ tới ly hôn đây?
Chúc Tự Đan cố gắng vùng vẫy khỏi tay của anh, nhưng anh lại càng dùng sức nhiều hơn, đến nỗi cổ tay của cô đang bị in hằn hẳn xuống rồi.
Chúc Tự Đan mãi mới dám lên tiếng:
- Anh buông tay tôi ra đi, tôi đau lắm.
Ánh mắt hai người chạm nhau, Hứa Phong Đàm vẫn tỏ ra sự giận dữ còn Chúc Tự Đan thì lại lộ rõ sự sợ hãi, cô đang run sợ. Như bình thường, Hứa Phong Đàm sẽ cố gắng lảng tránh nhưng bây giờ thì khác, anh đang nhìn cô với một ánh mắt giận dữ, cô cũng rất sợ, sợ một lần anh lại làm tổn thương cô.
Hứa Phong Đàm lập tức lên tiếng:
- Chúc Tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-ai-thanh-hon-toi-nguyen-rua-anh-ca-doi/2552048/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.