“Anh không có nghịch, anh đang hôn vợ anh, em ngủ tiếp đi, không cần để ý đến anh.”
Mặc Tu Trần nói năng hùng hồn có lý lẽ, còn đưa tay che mắt cô để cô tiếp tục ngủ, Ôn Nhiên buồn cười lấy tay anh ra, chu cái miệng nhỏ nhắn: “Anh như thế này thì làm sao em ngủ được? Anh về sớm mà sao không nói với em một tiếng thế?”
“Không ngủ được thì tốt, chúng ta làm máy chuyện nên làm, lát nữa sẽ nói cho em biết!” Mặc Tu Trần nói xong, cúi đầu trực tiếp hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của cô…
Ngày thứ năm Mặc Tu Trần trở về, công ty mở cuộc họp thường niên.
Đối với nhiều người mà nói, sự náo nhiệt của cuộc họp thường niên khiến Ôn Nhiên gần như kiệt sức, từ sáng đến tối không có chút thời gian nghỉ ngơi.
Ngay cả bữa trưa cũng vội vội vàng vàng ăn xong.
Buổi tối còn phải mặc trang phục lộng lẫy đến tham dự, đứng bên cạnh Mặc Tu Trần, tiếp nhận các loại ngưỡng mộ, ánh mắt bàn tán nghị luận, trong các cuộc họp thường niên trước đây, cô chỉ có nhiệm vụ ăn và chơi, hôm nay cô thật sự có ý định trốn vào hang.
Mặc Tu Trần thỉnh thoảng lại hỏi han: “Nhiên Nhiên, em mệt không?”
“Nhiên Nhiên, em đói không?”
Nhìn thấy anh thành thạo ứng đối với đủ loại người, trong lòng cô vô cùng tự hào, lại tự nhủ với bản thân kiên trì thêm một chút nữa, đi cùng anh đến cuối cùng.
“Nhiên Nhiên, nếu mệt quá thì em lên phòng nghỉ trên lầu nghỉ ngơi đi.”
Mặc Tu Trần lợi dụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-truoc-yeu-sau-mac-thieu-sung-vo-thanh-nghien/620694/chuong-452.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.