Kì nghỉ hè đã qua rồi, vậy mà thời tiết thì vẫn nóngmuốn chết. Mặt trời treo lơ lửng trên cao, càng làm nhiệt độ thêm tăng caoKhông thể nào tìm được một cơn gió nhỏ nào. Hôm nay Ngôn Tiếu chính thức vàohọc mẫu giáo, con bé thì vui rồi, nhưng chỉ khổ cho tôi và bà ngoại, tuy trongtrường có máy lạnh nhưng đông người như vậy, chen vào cũng muốn bở hơi tai.Cuối cùng , tôi, bà và bé con ra ngồi dưới gốc cây, thở phì phò .
“Trường này được quá.” Bà nhìn xung quanh mộtlần nữa, hài lòng gật đầu.
“Có thể không được sao. Trường này do Tiêu Quân chọnđấy ạ, chỉ con nhà giàu mới được vào thôi.” Thật ra tôi rất khinh thường mấycái nơi gán mác « giàu » thế này, ban đầu khi Tiêu Quân nóichọn trường này, tôi đã nhất quyết phản đối. Là mẹ của con bé, tôi chỉ mong nóđược sống như người bình thường, được kết bạn với những đứa trẻ cùngtrang lứa, tôi không muốn con bé đeo lên đầu cái hào quang vàng chói lóa nhưngquá nặng nề như vậy. Nhưng tôi với anh lại bất đồng quan điểm, anh nói yêu conbé, muốn tạo điều kiện tốt nhất cho nó.
Làm thế nào cũng không lay chuyển được ý anh, tôi đànhnghe theo . Nhưng đúng là hôm nay tới xem, nơi này thật không chê vào đâu được.
“Tiêu Quân là một người đàn ông tốt.” Bà ngoại nhận xét.
“Bà à, bà nói câu này đến N lần rồi đó. Tai cháu nghenhiều đến mức màng nhĩ sắp lòi ra rồi. Có ai không biết anh ấy là người đàn ôngtốt chứ, chẳng phải cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-ta-mua-mot-tang-mot/2508797/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.