"Chào mừng em trở về...”_anh mỉm cười rồi nói.
“ Em ngủ ở phòng bên cạnh cũng được.”_cô ra đề nghị.
Nhưng làm sao anh có thể chấp nhận yêu cầu ngớ ngẩn đó. Cô đã bước chân vào hang cọp rồi, muốn rời đi cũng khó.
“ Em sợ anh sẽ làm gì em à? Yên tâm đi. Anh hứa chỉ ngủ thôi. Không làm gì khác.”
Vừa nói anh vừa cởi áo khoác, sau đó đi rót một cốc nước đi lại đưa cho cô. Cô cầm lấy cốc nước lọc trong tay, tầm mắt cúi xuống chỉ nhìn lấy ly nước. Dáng vẻ e ngại, ngại ngùng nào sao anh lại thấy không quen nhỉ. Huỳnh Thiên Minh cũng ngồi xuống đầu giường cùng với cô.
“ Em ngại hả? Sao giống vừa mới biết yêu vậy?”
“ Không có. Chỉ là em có chút chưa quen với cảm giác này.”
“ Ồ. Nhưng mà em đã nói cho anh một cơ hội rồi. Vậy thì em phải tập làm quen dần. Bây giờ chúng ta xem như vừa mới hẹn hò vậy. Em ngại cũng tốt, tình cảm lúc mới bắt đầu lúc nào cũng đẹp mà”
Cô cầm ly nước trong tay mà cứ xoay xoay, anh thấy vậy liền nắm lấy tay cô, anh tự thấy trong người có chút sốt sắn, đúng là không thể kìm chế thêm được nữa mà, anh tự giật lấy ly nước của cô mà uống một hơi. Yếu hầu của anh co giật theo từng ngụm nước, nhìn cứ cuốn hút làm sao.
“ Nè rốt cuộc là anh căng thẳng hay là em căng thẳng vậy?”_cô hỏi ngược lại anh.
“ Em thay đồ trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-roi-yeu/3724331/chuong-170.html