' Anh ăn không hợp khẩu vị sao?"_Tiểu Thư buông đũa xuống hỏi.
" Cháu ăn thêm chút nữa đi. Những gì mà cháu làm cho Tiểu Thư, bác biết bữa cơm hôm nay không thể đền đáp hết được."
Dạ không có. Ở công ty cháu có chút việc gấp. Nếu có dịp khác cháu lại đến nhé."
Cố Hằng cúi đầu chào phu nhân. Anh ta định ra xe về ngay.
||
" Tôi tiễn anh."_cô cũng đứng dậy rồi đi theo anh ta ra ngoài.
Huỳnh Thiên Minh đang ăn nhưng nuốt không trôi nữa, anh nhìn đâu cũng thấy
ghen cả. Thiên Thành thấy ba có biểu hiện lạ liền trêu chọc.
" Chú à. Mặt chú đỏ giống như mới ăn trúng mấy quả ớt vậy."
Đúng vậy là ba mới ăn trúng ớt nên rất cay.
Bên ngoài cô đưa Cố Hằng ra tới xe. Anh ta chưa về ngay mà đứng lại nói chút chuyện.
" Cảm ơn vì bữa ăn hôm nay. Bác gái và cô đều rất tốt bụng"
" Cảm ơn anh đã luôn giúp đỡ tôi. Sau này có thể chúng ta không còn gặp nhau nhiều nữa. Nhưng mà khi nào anh đến tôi đều sẽ tiếp đón nồng hậu."
Cô nói như vậy là vì muốn vạch rõ ranh giới với Cố Hằng, hơn nữa hai người họ cũng không có lý do gì để gặp nhau thường xuyên như trước đây nữa. Nếu anh muốn gặp Tiểu Thành thì cứ đến, nhưng để gặp cô thì lại khác.
" Cô và Huỳnh Thiên Minh quay lại với nhau rồi sao?"
Không có. Tôi và anh ấy vẫn như cũ."
Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-roi-yeu/3646585/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.