Huỳnh Thiên Minh bước vào cửa, người làm trong nhà thấy liền cúi chào. Anh
vừa vào thì thấy cả 4 người đang dùng bữa dưới bếp.
" Con chào mẹ. Chào mọi người. Cố Tổng không ngờ lại gặp anh ở đây."_Huỳnh Thiên Minh nói.
" Thiên Minh. Con đến phải lúc quá, đã ăn gì chưa? Vào dùng bữa với mọi người luôn đi."_Trịnh phu nhân nói.
Bà ấy đi lấy thêm một cái bát, một đôi đũa thêm cho anh.
" Tôi là được mời tới đây!" _Cố Hằng trả lời.
Ý của anh ta là mình được phu nhân mời, còn Huỳnh Thiên Minh là không mời mà tới. Anh cũng không phải người chậm tiêu nên nghe thấy liền hiểu ngay.
" Còn đây là nhà vợ tôi"_Huỳnh Thiên Minh kéo ghế ngồi bên cạnh cô, cũng là đối diện với Cố Hằng.
Cô hiểu rõ tính cách của anh là thích thể hiện và muốn khẳng định chủ quyền với người khác, hai người này mỗi lần gặp nhau sẽ như chó với mèo vậy, không ngừng vờn nhau.
Hôm nay ở công ty không có việc gì sao? Anh có thời gian rãnh rỗi mà đến đây vậy?"_cô hỏi.
Công ty rất nhiều việc, nhưng anh đột nhiên nhớ Thiên Thành con trai của anh quá. Anh muốn đến để bồi dưỡng tình cảm với thằng bé."
Thằng bé ngồi bên cạnh Cố Hằng, nó nghe xong sắc mặt có chút thay đổi, nó là con nít cũng biết anh đang nói dối.
" Chú nhớ mẹ hay là nhớ con vậy?"_nó hỏi lại.
Một câu hỏi mà khiến cho cả hai người đều sượn trên ra. Cô cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-roi-yeu/3646584/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.