Vào nhà, cô đưa anh lên phòng, tay chân anh run như vừa bị trúng gió vậy. Cô lấy trong tủ ra một cái chăn bông rồi đưa cho anh. Anh chỉ biết nhìn cứ không nhận lấy.
" À cũng phải, người anh ướt như vậy đắp chăn cũng không ổn. Tôi sẽ qua phòng ba lấy đồ cho anh"
Cô qua phòng bố lấy vài bộ đồ cho anh mặc tạm. Phu nhân Trịnh ở trong soạn sẵn vài bộ rồi đưa cho cô.
' Mưa đầu mùa, con xem chừng nó sẽ ốm đó"_bà ấy nói với cô.
Mẹ đừng lo lắng. Con biết anh ta khỏe như trâu mà."
Huỳnh Thiên Minh còn không dám ngồi lên ghế, anh sợ sẽ làm ướt cả phòng cô nên chỉ ngồi một góc trong phòng.
Cô vào phòng đưa cho anh trước một bộ để thay, Huỳnh Thiên Minh nghe tiếng cô gọi nhưng không trả lời, anh ngồi gục đầu xuống. Cô cũng vội ngồi xuống, áp hai tay vào má rồi gọi anh.
' Nè anh sao vậy. Mau đi thay đồ đi, không thì cảm lạnh mất."
Đã vào nhà nhưng mặt anh vẫn không có chút máu. Lúc này cô mới cảm thấy có chút lo lắng.
'Huỳnh Thiên Minh, anh mau trả lời đi chứ. Bị làm sao vậy?"
Anh chỉ đưa mắt nhìn cô, sau đó cả người gục vào vai cô rồi ngất đi. Cô cũng không tin vào mắt mình, anh ấy yếu tới như vậy sao. Chỉ mới dầm mưa một lúc thôi đã thành ra như vậy rồi.Tiểu Thư ngồi ngây ra, cô không biết nên làm gì tiếp theo hết, anh ngất đi rồi, không lẽ phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-roi-yeu/3612685/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.