Bà cũng đứng đó xem tình hình, chỉ biết lắc đầu, cậu ta cũng chung tình, nhưng làm con gái bà tổn thương cũng là sự thật. Trịnh phu nhân để con gái tự mình xử lý, bà không can ngăn vào.
Bà ơi. Chú đó là ba của con à?" Thiên Thành hỏi.
' Sao con lại hỏi vậy?"
" Vừa nảy con nghe chú đó nói vậy. Hơn nữa chú đó lại rất giống con, lại còn hay xuất hiện bên cạnh mẹ nữa. Rất giống với người trong hình mà mẹ vẫn hay xem."Hay là con tự hỏi mẹ xem."_bà ấy không muốn can thiệp vào.
Chuyện này nên để cô tự đi nói với Thiên Thành thì hơn.
'Chúng ta ly hôn tôi sẽ tha thứ cho anh."
Anh bật cười như nụ cười này lại chua chát làm sao. Ly hôn rồi thì tha thứ có ích gì chứ.
" Còn cách nào khác ngoài việc ly hôn không?"_anh hỏi cô.
" Không."_nói rồi cô bỏ vào nhà.
Anh vẫn ngồi khụy xuống đó, nhưng cô đã bỏ đi và không quan tâm nữa. Cô ôm Thiên Thành vào trong.
Mẹ ơi. Đó thật sự là ba sao?"_nó hỏi.
Con không nên hỏi quá nhiều. Được rồi mau vào ngủ trưa đi."_cô đưa thằng bé lên phòng.
Huỳnh Thiên Minh vẫn ngồi đó, anh không biết nên làm sao để cô tha thứ cho anh hết. Anh rất muốn nhận lại con trai của mình, rất muốn cho nó cuộc sống hạnh phúc có cả ba và mẹ.
Người giúp việc trong nhà đột nhiên chạy ra nói với anh mấy câu.
" Cô chủ nói là cậu về đi. Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-roi-yeu/3564350/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.