Không phải Võ Hạ Uyên nói tên cấp dưới này của Kỷ Thần Nam. Nhìn qua đã thấy cậu ta là một người có chút nỏng nảy, kiên cường.
Chỉ vì khó kìm nén lửa giận trong lòng, động một chút là muốn giương súng dọa người.
‘Thấy tính hình có chút không đúng, không đợi Trương Tấn Phong trở mặt, Võ Hạ Uyên đã cắm phập con dao gọt hoa quả đang cầm trong tay lên trên cái bàn tròn, trừng hai mắt nhìn về phía đối phương quát lên: “Tôi nhịn cậu lâu lãm rồi đấy!”
Cấp dưới thân cận của Kỷ Thần Nam Trên thế giới này thực sự tồn tại thành phần không sợ súng đạn sao?!
Kỷ Thần Nam ho nhẹ hai tiếng can ngăn: “Kỷ Thuần, nói rồi bao nhiêu lần, gặp chuyện gì cũng tỉnh táo một chút”
Võ Hạ Uyên: “Là xuẩn trong ngu xuẩn hả?”
Kỷ Thuần cắn răng phản bác: “Là thuần trong thiện lương đơn thuần”
Bị Trương Tấn Phong nhìn lướt qua, trong lòng Kỷ Thuần có chút chấn động. Theo bản năng cậu ta muốn thu súng lại, nhưng vẫn nhìn về phía Kỷ Thần Nam như đang hỏi ý kiến anh ta.
Đáy mắt Kỷ Thần Nam có chút ý cười, nhìn về phía Kỷ Thuần bảo: “Cất súng đi” Nói xong lại quay qua nói với Võ Hạ Uyên: “Là người của tôi lỗ mãng, không lễ phép, mong bà Phong đây bỏ quá cho, đừng để trong lòng”
Võ Hạ Uyên lạnh lùng hừ một tiếng nghĩ thầm, hành động giương súng giữ cò nhắm vào người ta mà chỉ được coi là không lẽ phép? Nếu cô không phải là vợ của Trương Tấn Phong, chỉ sợ ngày hôm nay anh bị người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-ngay-keo-lo/1694634/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.