Lê Đình Cảnh nhìn về phía Kỷ Thuần. Ánh mắt anh ta chỉ dừng lại trên mặt cậu một chút thôi, nhưng Kỷ Thuần có cảm giác, tựa như bị kim độc chọc cho một cái, không một chỗ nào thoải mái hết.
Cậu mất tự nhiên nhanh chóng đứng dậy, nói với Võ Hạ Uyên: “Vậy hôm nào đó tôi sẽ tới tìm cô sau.”
“Hôm nào cơ đấy?” Lê Đình Cảnh nhíu mày: “Lá gan của cậu cũng lớn ghê”
Kỷ Thuần hít sâu một hơi nói: “Tôi đến cũng chả phải để trộm gà bắt chói”
“Thế này mà còn nói không phải?” Lê Đình Cảnh châm chọc: “Nếu đã không phải sao cậu không tìm chồng cô ấy mà nói?”
Kỷ Thuần lập tức xệ mặt xuống, lớn tiếng quát: “Cô ấy là vợ Trương Tấn Phong! Trương Tấn Phong và ông chủ tôi trước giờ một sống hai chết! Tôi nói rồi anh ta sẽ đồng ý sao?”
Lê Đình Cảnh làm bộ hiểu rõ ngọn ngành thốt lên: “Ồ!” một tiếng, sau đó tiếp tục truy hỏi: “Thế ra ông chủ nhà cậu là Kỷ Thần Nam hả?”
“Đúng vậy!” Kỷ Thuần gật đầu nói khẳng định như chuyện đương nhiên, nhìn qua khuôn mặt cậu ta còn thấy một chút đắc ý nho nhỏ.
Võ Hạ Uyên: “…
Lê Đình Cảnh nhận được câu trả lời chắc chắn, thoả mãn xoay người lên lầu. Trước khi đi anh ta còn bỏ lại cho Võ Hạ Uyên một câu: “Hóa ra là Kỷ Thần Nam muốn cầu cạnh cô?
Cố gắng mà nắm bắt nhé-”
Kỷ Thuần: “…”
Kỷ Thuần nhăn nhó hỏi cô: “Tôi lại nói sai cái gì à?”
‘Võ Hạ Uyên lành lạnh nhìn về phía cậu †a hỏi lại: “Trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-ngay-keo-lo/1694635/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.