Cơn mưa bụi lất phất giữa thành phố buồn, tôi chợt nghĩ, đôi khi tình yêu cũng là như thế thoáng qua.
———
Thời tiết dạo này thật thất thường, lúc nắng lúc mưa. Khi thì nắng nóng muốn điên, khi thì lạnh đến mức chỉ muốn trùm chăn đắp mặt. Tôi thiết nghĩ, qua thêm mấy mươi năm nữa, chắc tôi di cư về Bắc Cực để sống cho đúng mùa, quanh năm suốt tháng chỉ ở nhà trùm chăn là okie nhất.
Bỏ một muỗng đường vào, tôi nhẹ tay khuấy đều. Ngước nhìn màng mưa bay lất phất bên ngoài, tôi chậm rãi nâng tách cà phê lên thưởng thức.
Má ơi, đắng chết đi được, đã vậy lại còn nóng nữa chứ!
Tôi thật muốn mở to miệng mà ngáp ngáp không khí, nhưng lúc này mọi ánh mắt si mê hình trái tim đều bắn về phía tôi. Thật là khóc không ra nước mắt, tôi im lặng nuốt một ngụm cà phê đắng chát vào bụng.
Khóc. Đôi khi đẹp trai cũng thật là hại thân.
"Đỗ Duy Nghiêm?"
Nghe thấy tiếng gọi quen thuộc kèm theo sự kinh ngạc, tôi quay đầu lại. Bóng tối đổ sụp xuống, chào đón tôi là một nắm đấm chân thật làm bằng sắt thép.
"Bộp!"
"Écc!!!"
Đau chết đi được, đã vậy bên tai còn bị nó gào lên đến muốn thủng màng nhĩ.
"Thằng trời đánh, mày đi đâu biệt tích cả tháng nay mà không ơi hỡi gì, báo hại tao còn tưởng mày bị người ta bắt đi để gán nợ rồi!"
Nói rồi lại thụi cho thêm phát nữa.
Tình cảm đàn ông ấy mà, chính là càng đau thì càng thấm thía. Cơ mà thằng nhãi này, mày đánh ông đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-mot-cai-ba-xa-oi/574615/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.