Đô thị rộng lớn, dòng người ngược xuôi. Sẽ có lúc tình cờ người ta gặp được thứ gọi là "Cả đời".
———
Bước xuống xe nhìn khuôn viên trường đại học trước mặt, tôi quay lại cười với chú Lê ở vị trí cầm lái.
"Chú không cần ghé đón cháu đâu, chốc nữa cháu về chung với cô ấy cũng được."
"Vậy tôi đi trước, chào cậu chủ!"
Chú Lê gật đầu, cười. Tôi vẫy vẫy nhìn chiếc xe dần khuất xa, hơi ngượng ngùng sờ mũi.
Đối với cách xưng hô "Cậu chủ" đầy kính trọng này, tôi làm sao cũng không thấy quen được. Rất có cảm giác "Vịt hoá thiên nga", tuy bề ngoài xinh đẹp nhưng nội tâm lại thấp thỏm vô cùng.
Bước vào trường Đại học A, không khí cây xanh tươi mát khiến cho tôi hít vào vài hơi, trong lòng tràn đầy cảm khái.
Nơi đây từng là mơ ước một thời của tôi, học hành chăm chỉ rồi thi vào ngôi trường tốt nhất, tất cả tương lai tươi sáng mà tôi có thể hình dung, đều là ở nơi này mà ra. Tuy tôi học không giỏi, bạn bè và thầy cô cũng từng khuyên tôi thi vào những trường vừa với sức mình thôi. Nhưng đại khái lúc đó não tôi nhúng nước, hoàn toàn chỉ nghĩ đến làm sao để thi vào, chứ không để ý lắm những gì mà mọi người nói. Mặc dù cuối cùng hệt như dự đoán là tôi rớt, nhưng tôi cũng không có quá nhiều tiếc nuối hay không cam tâm, ít ra thì tôi biết, tôi đã cố hết sức mình.
"Bạn gì ơi, có thể phiền bạn giúp tôi một chút được không?"
Quanh quẩn một hồi trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-mot-cai-ba-xa-oi/574614/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.