Biết bản thân bây giờ không thể chống cự lại tên chồng gian tà này, Hạ Đan nghĩ cách gì đó để anh đừng tiến lại gần cô nữa vì cô thực sự sợ chuyện này và vẫn còn ám ảnh âm thanh rên rỉ
- Anh... chưa đóng cửa phòng
Hạ Đan bỗng nhớ ra anh chưa đóng cửa nên nói với anh, Cao Minh Hào đứng dậy đi ra khóa Hạ Đan nhanh tay kéo chăn đắp để che cơ thể cô lại
Anh ta đóng cửa xong quay lại thấy Hạ Đan đã đắp chăn rồi xoay lưng lại có ý định đi ngủ anh nhếch mép cười tay thì đang mở khóa quần...
- Đan Đan em mà giả ngủ thì anh cho em thức tới sáng nhé
- Áaa...anh...anh làm cái gì vậy...mặc quần vào đi
- Phòng của anh có vợ anh chuyện anh làm thì không cần suy nghĩ để sĩ diện đâu
Bây giờ trên người anh không còn mảnh vải nào chỉ có thằng em nhỏ của anh ta đang cọ ngoạy khiến Hạ Đan một phen hoảng sợ lấy chăn che mắt lại
Anh ta tiến lại gần giường kéo chiếc chăn ra khỏi người Hạ Đan, cô bây giờ chỉ biết lấy tay che thân thể của mình lại, trước mặt là chồng cô, biết là trước sau sẽ phải thực hiện nghĩa vụ này nhưng bây giờ cô đang lại rất sợ chồng mình
- Anh...hôm nay không được...em sợ
Mặc cho cô năn nỉ vẻ mặt hoảng sợ trong mắt đã lấp lánh những giọt nước nhưng anh bỏ ngoài tai kéo chân cô lại rồi ngồi lên thân thể bé nhỏ mỏng manh của cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-de-tra-no/2850605/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.