Mình đến để cậu biết là mình về rồi sẵn xem cậu có khỏe không, giờ mình về mình còn nhiều việc phải làm
- Được rồi nhớ nghỉ ngơi đừng làm việc nhiều quá đó
- Mình biết rồi cậu cũng lo cho mình trước đi nhé, khi nào rảnh mình sẽ ghé tìm cậu
Trước khi đi Băng Băng không quên chọc Hạ Đan, lúc này Hạ Đan muốn đào lỗ mà chui xuống cô ngại đỏ mặt
Cao Minh Hào ngồi nhìn cô cười cô thì nhìn anh mặt mài nhăn nhó
- Cười gì chứ không có gì để anh cười hết
- Nhìn em buồn cười, ăn nhanh đi rồi lên phòng nghỉ ngơi
Ăn xong anh bế cô về phòng mình chứ không phải phòng cô ấy Hạ Đan nhìn anh thắc mắc
- Về phòng em không phải ở đây
- Từ nay em ở đây anh cho người mang đồ em qua đây hết rồi ở đây rộng thoải mái hơn,khi nào em muốn yên tĩnh vẽ thì có thể qua phòng bên đó
- Anh cơ hội thật đó
- Thứ của em cũng đã bị anh lấy rồi sợ gì nữa ngoan nghỉ ngơi đi
Hạ Đan ngoan ngoãn nằm nghỉ còn anh thì vào bàn làm việc thấy cô như vậy anh cũng làm việc ở nhà
Đến giờ ăn trưa quản gia lên gọi hai người xuống dùng bữa Cao Minh Hào cũng ngưng việc lại giường gọi Hạ Đan thấy cô ngủ say anh vuốt nhẹ mái tóc cô nhưng lúc này anh phát hiện trán cô rất nóng
- Đan Đan
- Đan Đan em nghe anh gọi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-de-tra-no/2850603/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.