"Mình dặn lần cuối có chuyện gì xảy ra ở ngoài cũng mặc kệ không nên chạy ra nếu không muốn bị cháy, nghe thấy tiếng gì cũng vậy bơ đi, không được gọi nữa, bảo toàn tính mạng ba bạn kia, NHỚ RÕ".
Phương Lâm cố tình nhấn mạnh hai chữ cuối cùng rồi tắt máy, Phương Lâm chửi Hoạ Việt như vậy đấy nhưng vẫn lo lắng đứng ngồi không yên.
Sau vài tiếng phẫu thuật cuối cùng cũng xong, Châu Mộng Dư được đưa qua phòng VIP chăm sóc đặc biệt, mọi người thấy tôi an toàn cũng mừng rơi nước mắt.
Hắn là người ở bên cạnh tôi suốt mấy tiếng trong phòng phẫu thuật thấy vậy cũng mừng không kém.
"Cậu ngồi im đi, đi rồi ngồi cậu không chóng mặt nhưng mình chóng mặt".
Vĩ Nam ngồi nhìn Phương Lâm lo lắng cậu bạn nào đó, Vĩ Nam mệt mỏi nói, Phương Lâm nghe lời liền ngồi xuống bên cạnh Vĩ Nam.
"Sợi dây chuyền của Châu Mộng Dư à?".
"Ừ".
Phương Lâm nghe Vĩ Nam hỏi mới để ý sợi dây chuyền từ đen biến thành đỏ lúc nào không hay, ngay từ đầu đã biết sợi dây chuyền này có vấn đề, có khi nào những chuyện Châu Mộng Dư gặp phải là do sợi dây chuyền này không? Có nên vứt? Không...không lỡ Châu Mộng Dư tỉnh dậy không thấy thì chuyển qua ghét mình mất.
"Tên gì?".
Phương Lâm ngớ người đứng hình vài giây để dowload câu Vĩ Nam vừa nói.
"Tên gì cơ?".
"Dây chuyền".
"Làm gì có tên?".
"Trong lúc nghiêm túc thì đừng giả ngu".
Phương Lâm bất ngờ trước sự lạnh lùng của Vĩ Nam, học chung cả một năm Phương Lâm chưa từng thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-chong-ma/1709757/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.