Thiếu Thần cũng không làm khó Tô bình thêm nữa
“nấu ếch thì phải nấu từ từ, nước phải chầm chậm mà ấm rồi nóng dần lên thì con ếch mới tự nguyện mà nằm phơi bụng được, cái gì chứ kiên nhẫn để thuần hóa một người, thiếu thần trên phương diện này đặc biệt không thiếu.
“ sẽ chơi với anh dài dài!” Thiếu Thần mỉm cười mà nghĩ.
Tô bình té xuống thì nhanh chóng đưa tay che mặt sau, ngoái đầu nhìn người kia, thấy Thiếu Thần đang không nhìn về phía này thì lật đà lật đậc mà đứng dậy, lần này cởi đồ xuống sẻ hơn.
thay quần áo xong, Tô Bình mặt mũi đỏ Hồng, ướm nhìn về phía Thiếu Thần, nói:
“ cái kia trả lại cậu, Tôi phải xuống dưới đây “
Thiếu Thần lúc này mới ngẩng đầu nhìn anh, mỉm cười nói: “ lần sau, nếu có khó khăn gì anh Tô Bình đừng ngại nói với tôi nha “
Tô Bình nhìn nụ cười giả vờ lém lỉnh của cậu ta không khỏi thấy tê dại cả ngừoi. “Cái con bạch tuộc này, biết là bên trong tối tới không thể tối hơn, nhưng phải công nhận vẻ bề ngoài của cậu ta … quả thật là rất xinh đẹp” Tô Bình có mấy giây thất thần mà nghĩ, Rồi lại bị chính suy nghĩ của mình làm cho hoảng sợ, Nhanh chóng tông cửa bỏ đi, không dám nhìn lại lần nữa.
Lúc xuống tới dưới quầy, Tô Bình bắt gặp Cao Viên đang nằm ườm ra trên ghế ngủ đến ngất ngây con gà tây.
Cao Viên cũng thuộc dạng thanh Tú sáng sủa, nếu cậu ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-vo-san-chet-tiet/3511448/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.