Thế nên sáng chủ Nhật Tô Bình cắp theo một chiếc ba lô màu đen bên trong chưa hai bộ đồ cơ bản cùng vài đồ dùng cá nhân, cưỡi con vịt xanh Ngọc Bích của cậu ta có mặt ở cửa khách sạn Shanghai.
Tô Bình được đại xá đi công tác cùng phần tử nguy hiểm - cậu chủ nhỏ nhà cậu, nhân viên lễ Tân mà cũng được đi công tác, hoạ hoằm chỉ có chỗ khách sạn của con bạch tuộc thành tinh kia.
“ sao chỉ có mình tôi đi với cậu thôi vậy?”
Thiếu Thần bình thản mà đáp: “ chứ anh nghĩ mấy mình “
Tô Bình lại hỏi tiếp: “ sao không phải Cao Viên mà lại là tôi “
Thiếu Thần: “ đặc ân của nhân viên lâu năm đấy, anh nên cảm thấy may mắn “
Tô Bình khinh Bỉ ; “ cái đặc ân này không có tôi mới cần phải cảm ơn “
Tô bình: “ chúng ta rốt cuộc bây giờ đang đi đâu?”
Thiếu Thần: “ đi rồi sẽ biết, anh lên phòng đưa đồ xuống đây cho tôi ”
Tô Bình: “ được “
xe thiếu thần chạy ra ngoại thành, hướng về phía khu vực vịnh biển V.
“ không lẽ là đi nghĩ dưỡng “
Cậu em trai Thiếu Thần có sức ảnh hưởng rất lớn đến Thiếu Hành. Anh ta bị bệnh cuồng kiểm soát, một ngày không thấy Thiếu Thần, thiếu Hành làm gì chịu nổi, bệnh tật quấn thân nhưng được cái trời Phú cho khả năng kiểm soát người khác rất tốt,(dù sao bệnh của anh ta cũng có một mặc vẫn dùng được). Bộ máy nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-vo-san-chet-tiet/3511449/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.