Gần đây mọi việc ở Từ gia không thuận lợi, không khí trong phủ thật sự rất ngột ngạt.
Từ Tư Xảo ở trong nhà luôn luôn dè dặt cẩn trọng, sợ phạm vào điều kiêng kị gì, bây giờ gặp được Vân Nùng như là gặp được cứu tinh, đem hết nỗi phiền trong lòng trút ra.
Vân Nùng nhẫn nại nghe, cũng chưa nói nhiều lắm, chỉ ngẫu nhiên trấn an hai câu.
Nhưng sau đó Từ Tư Xảo ý thức được chuyện này cũng không nên nói nhiều, đành ngừng câu chuyện rồi ngượng ngùng nở nụ cười nhẹ hỏi Vân Nùng:
“Nảy giờ ta lo nói nên quên hỏi,gần đây tỷ có tốt không?”
Vân Nùng dựa vào quầy, một tay chống má, một tay đùa nghịch bình hoa đào, mơ hồ trả lời: “Đều ổn cả.”
Thật ra thì từ lúc chuyển ra khỏi Từ gia, Vân Nùng đã trải qua không ít chuyện.
Đầu tiên là cùng Cảnh Ninh đến nam phong quán, lại cùng Cố Tu Nguyên ân ân ái ái, sau khi chuyển nhà thì cũng ân ái một phen, báo hại trên người nàng vẫn còn lưu lại vài dấu vết…
Chỉ là chuyện ân ái oán tình với Cố Tu Nguyên nàng còn không đề cập với Cảnh Ninh, nói gì là Từ Tư Xảo.
Tình cảm là một chuyện, thật sự là bị tạo hóa trêu ngươi, không biết nên làm như thế nào.
Từ Tư Xảo thấy thần sắc nàng có chút kỳ quái, nhưng Vân Nùng đã không nói thì nàng cũng không hỏi nhiều, đành phải thay đổi đề tài:
“Trời vẫn còn sớm, khó khăn lắm ta mới có thể ra ngoài, chúng ta đi dạo một chút đi?”
Vân Nùng gật gật đầu, đề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-sau-khi-trong-sinh-cua-bach-nguyet/1424383/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.