Lúc Vân Nùng rời Từ gia cũng không thoải mái gì, lại cùng lão thái thái tranh cãi một phen, chẳng qua nàng hợp tính hợp nết với Từ Tư Xảo cho nên vẫn còn liên lạc với nhau, còn nàng chẳng còn nửa điểm can hệ với Từ gia. Từ Tư Xảo mặc dù không biết nguyên do cụ thể nhưng cơ hồ cũng có thể đoán được tám phần.
Lão thái thái kêu nàng đến mời Vân Nùng đến, nàng theo bản năng muốn từ chối, nhưng cuối cùng cũng không thể làm trái lời. Dù sao thì lệnh của trưởng bối, thân là cháu gái sao có thể không làm theo?
Vân Nùng nghe Từ Tư Xảo nói như vậy, nàng cũng hiểu được vì sao Từ Tư Xảo lại khó xử, nàng nâng chén trà trầm mặc.
“Ta…”
Từ Tư Xảo cũng biết hành động của bản thân có chút hơi quá, vội vàng nói:
“Nếu như tỷ không muốn thì không cần đến đâu, không cần miễn cưỡng.”
Vân Nùng cúi đầu nhấp ngụm trà, trong lòng âm thầm thở dài, nhàn nhạt đáp:
“Ta đi.”
Nàng chẳng phải là người không rành đạo lý đối nhân xử thế, liếc mắt một cái cũng có thể hiểu rõ chủ ý của lão thái thái là gì.
Hôm qua nàng và Từ Tư Xảo đi ra ngoài dạo cho nên lão thái thái biết được quan hệ của hai nàng rất tốt, liền lợi dụng Từ Tư Xảo đến bức nàng. Nàng cũng không thể từ chối, vì nếu như vậy thì Từ Tư Xảo trở về sẽ bị mắng chửi. Nàng đã suy nghĩ kỹ về điểm này, cho nên không thể bỏ mặc được.
Nghe xong câu trả lời của nàng, Từ Tư Xảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-sau-khi-trong-sinh-cua-bach-nguyet/1424384/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.