Nếu không phải có chứa nhiều băn khoăn, Vân Nùng nhất định là muốn đứng lên cùng hắn tranh cãi một phen .
Nhưng lúc này đã là ban đêm yên tĩnh, Cố Tu Nguyên lại một bộ dáng như vậy, nàng cũng không dám gây sự, lỡ như Thúy Kiều chạy lại thì lại càng phiền toái hơn.
Cho nên mặc dù trong lòng rất tức giận nhưng cuối cùng nàng chỉ có thể làm hòa với Cố Tu Nguyên, không giải quyết được gì, Vân nùng ép buộc bản thân nhắm mắt lại.
Cố Tu Nguyên nghiêng người nằm phía sau lưng nàng, một tay lùng thùng ôm lấy thắt lưng của nàng, đầu ngón tay còn lại vuốt mái tóc dài, giống như là đã đi ngủ.
Vân Nùng thử động đậy một chút, liền bị Cố Tu Nguyên ôm trở về, thậm chí còn ôm chặt hơn.
Cuối cùng vẫn là Vân Nùng nhường bước, nàng thấy mệt nên không chống cự nữa, không bao lâu nàng đã đi vào giấc ngủ.
Đợi đến khi hô hấp của nàng đều đặn, Cố Tu Nguyên bất động thanh sắc mở mắt, mang theo chút dè dặt cẩn trọng vuốt nhẹ gương mặt nàng.
Vân Nùng lần này cũng không giãy dụa, ngược lại còn theo bản năng chui vào trong lòng hắn để tìm tư thế thoải mái.
Cố Tu Nguyên thấy vậy, không tự chủ lộ ra chút ý cười.
Mặc kệ ở ngoài mặt tranh chấp như thế nào, nhưng thân thể thì không thể nói dối được, hai người ở chung mấy năm, vô hình chung cũng đã hình thành nên một thói quen.
Tuy rằng điều này cũng không lớn lao gì nhưng với tình hình hiện tại thì như vậy cũng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-sau-khi-trong-sinh-cua-bach-nguyet/1424382/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.