Tống Phi Lan một mình ngồi ngây ra trên giường khách sạn, tối qua cậu ngủ không ngon, chẳng mấy chốc đã thấy mệt, cậu không ăn cơm trưa, cứ thế cuộn tròn ngủ thiếp đi.
Lúc ngân hàng nhắn tin thanh toán cho Đào Nguyên thì anh đang gọi điện thoại cho Tống Đông Lai, bên kia chắc đang ăn cơm, khi biết là anh gọi thì sửng sốt, vội hỏi: “Hai đứa cãi nhau à?”
“Không ạ, em ấy dỗi con thôi, nếu em ấy về nhà thì bố nhớ báo cho con nhé!” Đào Nguyên gấp quá hóa rồ, cho dù Tống Phi Lan buồn đến mức nào cũng không bao giờ về Tống gia tìm người an ủi.
Tống Đông Lai buông đũa xuống, nói: “Nó cũng sắp 30 rồi, chẳng còn bé bỏng gì nữa, chắc không sao đâu, con đừng nóng, tìm được nó đã rồi tính.”
Đào Nguyên vâng dạ một tiếng, kết quả vừa cúp máy đã thấy tin nhắn của ngân hàng, địa điểm thanh toán là một khách sạn khá gần công ty. Sau khi kết hôn, Đào Nguyên đưa thẻ của mình cho Tống Phi Lan, hơn nữa lúc ấy Tống tổng đang mất trí nhớ, căn bản không nhớ thẻ mình để ở đâu, cuối cùng mang thẻ của Đào Nguyên theo.
Lúc chuông cửa vang lên, Tống Phi Lan còn đang ngủ say, cậu tưởng là phục vụ lên quét dọn, mơ mơ màng màng ấn nút thông báo miễn quấy rầy, kết quả người nào đó vẫn kiên trì ấn chuông liên tục, cậu đành phải đứng dậy đi mở cửa, mắt nhắm mắt mở lầm bầm: “Không cần dọn dẹp đâu…”
Vừa nhìn thấy người đứng ngoài, Tống Phi Lan giật bắn mình, Đào Nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-sau-khi-ket-hon-voi-sep/1306244/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.