Trương Trọng Vi chưa bao giờ thấy Trương Bá Lâm tỏ thái độ như vậy, ngẩn người một lúc, nghẹn tiếng nói. “Đại ca, Đại ca biết em không phải ý này”.
Trương Bá Lâm vẻ mặt nghiêm túc, nói. “Anh và cậu là anh em cùngcha cùng mẹ, lại cùng nhau lớn lên, đương nhiên hiểu cậu không phải ýđó, nhưng những người bên ngoài, đồng liêu chốn quan trường, hàng xómcách vách, láng giềng chung ngõ, bọn họ có nghĩ như anh không?”.
Trương Trọng Vi như bị sét đánh, kinh ngạc nhìn Trương Bá Lâm, không biết nên nói tiếp như thế nào.
Trương Bá Lâm vỗ vai chàng, nói lời chân thành. “Cậu cũng là người đọc sách, nên hiểu lễ trọng hơn pháp, chớ làm những việc khiến bá phụ bá mẫu đau khổ thất vọng”.
Lâm Y cũng từng nói y như vậy, nhưng Trương Trọng Vi chưa bao giờnghe lọt vào lòng, giờ phút này gặp Trương Bá Lâm nói lời tương tự,không khỏi cảm thấy ấm ức. “Chuyện đi làm con thừa tự đâu phải em nguyện ý…”.
“Nói bậy!”. Trương Bá Lâm ngắt lời chàng, lạnh lùng nói. “Có thể mở miệng nói vậy chính là kẻ bất hiếu. Thì ra sự hiếu thuận của cậu chỉ là làm dáng bên ngoài, luân lý cương thường chân chính cậu tuyệtkhông để ý”.
Trương Trọng Vi ngập ngừng nói. “Ca ca…”.
Trương Bá Lâm giãn bớt khẩu khí. “Thúc thúc và thím đều có anhlo, anh là con trai ruột của bọn họ, chẳng lẽ lại bạc đãi bọn họ sao?Cậu không cần quan tâm, chỉ cần nhớ thường xuyên liên lạc với bá phụ bámẫu, sống hạnh phúc với em dâu là tốt nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-o-bac-tong/3076980/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.