Bây giờ đang là lúc Đông Kinh lạnh lẽo nhất, bánh hoàng tước rấtnhanh liền lạnh rồi, Trương Trọng Vi có ôm vào lòng giữ ấm cũng khôngmấy tác dụng, chính chàng cũng lạnh run cầm cập, chân trái đá chân phải, vòng ra ngõ sau, chỉ chờ được vào phòng tránh gió. Nhưng ban ngày phòng hạ đẳng là chỗ bán cơm đĩa, bên ngoài toàn là khách đang đứng xếp hàng, bên trong là Thanh Miêu đang tất bật bới cơm gắp thức ăn vội vã khôngngừng, chàng không thích hợp đi vào.
Nhìn phòng bếp, cửa khóa cũng không vào được, Trương Trọng Vi đànhkiếm góc tường khuất gió chút, ngồi chồm hổm chờ đợi. May mắn không lâulắm, thím Dương xuống bếp làm thức nhắm cho khách uống rượu, mở khóaphòng bếp, kéo chàng đi vào.
Thím Dương nuôi Trương Trọng Vi từ nhỏ đến giờ, thấy chàng lạnh đếnđỏ cả mũi, đau lòng không thôi, cũng có chút giận Lâm Y nóng tính, không chịu nể mặt Trương Trọng Vi.
Trương Trọng Vi chà xát hai tay đôngcứng, đưa bánh hoàng tước cho thím Dương, bảo bà hâm nóng lên đưa choLâm Y. Thím Dương đang giận Lâm Y đây, chỉ nói. “Nhị thiếu gia còn chưa ăn cơm kìa, chờ đến giờ cơm tối hãy hâm nóng”.
Trương Trọng Vi không nhận ra tâm tình của thím Dương, ngẫm nghĩ, nói. “Cũng đúng, bây giờ ăn bị lưng bụng, cơm chiều ăn không vô”.
Thím Dương thấy Trương Trọng Vi bị đông lạnh thành như vậy còn lolắng Lâm Y, đột nhiên cảm thấy Lâm Y rất không biết điều, chỉ lo tính kế Phương thị, không quan tâm đến tâm tình của Trương Trọng Vi. Nhưng ýnghĩ vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-o-bac-tong/3076978/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.