Thím Dương còn chưa đáp, Trương Trọng Vi đã lên tiếng. “Phụ tại tử bất lập”.
Lâm Y không hiểu câu này nghĩa là gì, hỏi một phen mới biết, cái gọilà “phụ tại tử bất lập” tức là người cha còn sống thì đứa con dù baonhiêu tuổi cũng không cần tự lập môn hộ, mà người cha cũng có nghĩa vụchi trả và lưu lại gia sản cho con.
Nhìn biểu tình thím Dương và Trương Trọng Vi, Đại Tống có truyềnthống như vậy, Lâm Y tuy rằng khinh thường bòn rút của cha mẹ già, nhưng nếu nàng phải tuân thủ nguyên tắc xã hội, vì sao người ta không, thậtquá bất công. Nàng có ý muốn để Trương Trọng Vi viết thư cho TrươngĐống, nhưng ngẫm nghĩ vẫn không nói ra, chỉ nói. “Chuyện này tự Nhị thiếu gia quyết định”.
Đang nói, Thanh Miêu dẫn lang trung đến,đứng ngoài gõ cửa, Lâm Y vội đội khăn trùm, mời lang trung vào chẩn mạch bốc thuốc, hốt thuốc nấu thuốc ước chừng vội gần canh giờ mới ngủ lạiđược.
Lâm Y ngủ trễ, hôm sau dậy muộn, vừa mới chải đầu liền nghe thímDương báo lại rằng phu nhân tham chính đang ở ngoài uống rượu, yêu cầuvào trong phòng gặp Lâm Y.
Nhất định là có việc, Lâm Y nhìn Trương Trọng Vi vẫn đang nằm trêngiường, thật sự không tiện mời phu nhân tham chính vào, liền ra ngoàigiải thích, lại theo phu nhân tham chính đến nhà bà.
Phu nhân tham chính dẫn Lâm Y về nhà, chủ khách an tọa, nha hoàn dâng trà, hỏi bệnh tình Trương Trọng Vi xong mới sang việc chính. “Lần trước cô nói với ta về việc thẻ hội viên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-o-bac-tong/3076982/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.