Xe buýt khởi động, thân xe rung lên, tài xế đánh tay lái, chạy ra khỏi bãi đỗ xe.
Hạ Thiên nghe thấy Kiều Nguy Nhiên nói mấy câu qua loa, đại ý chính là nói xe đang chạy đến trường học, mọi người có thể nhìn xem ngoài cửa sổ để nhìn đường, có chuyện gì thì có thể hỏi anh ta.
Hạ Thiên: Xe chạy rồi, nói một lúc nữa sẽ gặp nhau, không phải là nói dối đó chứ?
Âu Dương: Từ nhỏ đến lớn, anh đã từng lừa gạt em chưa?
Hạ Thiên suy nghĩ, không nghĩ ra.
Hạ Thiên: Trước mắt không có.
Âu Dương::))
Hạ Thiên nhìn cười cười, nhắn lại: Đã biết, em từ từ thưởng thức.
Âu Dương: Lát nữa gặp lại.
Hạ Thiên: Lát nữa gặp lại. [mặt trời]
Hạ Thiên cất điện thoại đi, nghe thấy Từ Tĩnh Nghi bên cạnh nhìn phía sau hỏi một câu: “Bạch Dương, cậu học ngành nào?”
“Báo chí truyền thông.”
“Trời ơi,” Từ Tĩnh Nghi ngồi thẳng lưng nhìn Hạ Thiên, nhỏ giọng nói: “Ngọt Ngào, chuyên ngành của tiểu mỹ nam cậu thật sự là báo chí truyền thông đó.”
Hạ Thiên nghe vậy nhìn cô ấy một cái: Thế thì sao?
Tân sinh chuyên ngành báo chí truyền thông năm nay của Đại học Bắc Kinh có 273 sinh viên.
Từ Tĩnh Nghi nhìn thoáng qua vả mặt thản nhiên của Hạ Thiên đầu gỗ đang nhìn ra ngoài cửa sổ ——
Quả thật rất muốn gõ vào cái đầu gỗ của cô, Từ Tĩnh Nghi rất hỏi cô:
Gặp lại đó hiểu không?
Trùng hợp đó hiểu không?
Tình địch bí mật đó hiểu không?
Đúng là kẻ ngốc.
……
“Điềm Điềm.”
Hạ Thiên nghe thấy, quay đầu nhìn Từ Tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-nay-that-ngot-ngao-se-hon-em-hang-ngan-lan/222702/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.