Hai người lên tàu, đầu tiên Hạ Thiên cúi đầu cẩn thận đặt hai balo của mình vào xuống dưới chỗ ngồi, sau đó đem hai cái balo của Từ Tĩnh Nghi đặt lên giá để hành lý trên đỉnh đầu.
Hai người cùng nhau hợp lực đem vali của Hạ Thiên đặt lên giá để hành lý, nhưng du sao hai người cũng là con gái, nâng cái vali lớn lại nặng như vậy, quả thật là hơi khó khăn.
Nâng lên được một chút, Từ Tĩnh Nghi ý bảo Hạ Thiên chống đỡ, rồi mình lật tấm đệm sang một bên lúc đang chuẩn bị đứng ở trên chỗ ngồi, liền thấy một cánh tay trắng nõn lướt qua đỉnh đầu Hạ Thiên dùng sức đẩy vali lên.
“Tôi giúp các cô.”
Giọng nam rất trong trẻo.
“Vâng,” Từ Tĩn Nghi nghiêng đầu sững sờ nhìn chàng trai nói cảm ơn, “Cảm ơn bạn học.”
“Không có gì.”
Chàng trai trả lời một câu liền xoay người rời đi, Hạ Thiên quay đầu lại, chỉ nhìn thấy một bóng lưng màu trắng cầm cốc giữ nhiệt đi qua chỗ nối tiếp của toa tàu, đến chỗ ngồi ở toa tàu tiếp theo ngồi xuống.
“Mẹ ơi, chàng trai vừa rồi cũng xinh đẹp mà đúng không?”
Từ Tĩnh Nghi lôi kéo Hạ Thiên ngồi xuống nhỏ giọng nói thầm, còn không quên lại rướn người lên nhìn đến chỗ đó.
Hạ Thiên nhướng mày nhìn cô ấy: “Cậu dùng xinh đẹp để miêu tả một chàng trai, người ta chắc sẽ không vui vẻ lắm đâu nhỉ?”
“Thật mà, vừa rồi cậu không nhìn thấy, tớ dám nói nếu cậu ta là con gái, hai người đứng chung một chỗ chắc chắn không thể phân định được, nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-nay-that-ngot-ngao-se-hon-em-hang-ngan-lan/222701/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.