Lôi Đình không phải cố ý. Hạ Thiên có thể nhìn ra được.
Bởi vì chú ý tới anh ta trong lúc cô lảo đảo kia theo bản năng duỗi tay ra muốn đỡ cô.
Nhưng trên thực tế, khi Mã Hải Thành và cô nhìn thấy Lôi Đình lướt qua Tống Âu Dương đi tới trước người bọn họ, hai người đã nhường chỗ cho anh ta, theo lý mà nói, anh ta chắc chắn cũng sẽ không có cơ hội đụng phải cô.
Cho nên trong nháy mắt kia, Hạ Thiên chỉ đoán là trong lòng Lôi Đình chắc là vì thật sự khó chịu, muốn tìm cái gì đó phát tiết, cũng không nghĩ tới kết quả sẽ thật sự đụng vào cô.
Cô không nghĩ quá nhiều, cũng không có thời gian nghĩ nhiều, bởi vì hình như ngay một giây sau, Tống Âu Dương đã giống một con mãnh hổ xổng lồng nhào tới, túm lấy cổ áo Lôi Đình, đánh một quyền ——
Không nói một câu, đánh liên tiếp hai quyền vào mặt Lôi Đình.
Động tác của anh quá nhanh, mấy người trong đội cũng bị anh dọa sợ, cho đến khi Tống Âu Dương đánh quyền thứ ba vào mặt Lôi Đình, mọi người mới phản ứng lại ư, đoàn người ba chân bốn cẳng chạy đến, ôm cánh tay, ôm eo, kéo Tống Âu Dương ra khỏi người Lôi Đình, cũng túm Lôi Đình từ dưới mặt đất lên, Kiều Nguy Nhiên chắn ở giữa hai người chắn khuỷu tay lên ngực bọn họ, dùng sức ngăn cản hai người còn muốn nhào về phía đối phương, hiếm khi lớn tiếng, “Làm gì! Thật sự không muốn làm anh em nữa?!”
“Anh em? Ha! Anh em?”Lôi Đình giống như là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-nay-that-ngot-ngao-se-hon-em-hang-ngan-lan/1103682/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.