Xuân qua hạ đến, hạ đi thu tới.
Làm là một năm thu về.
Thời tiết đầu thu, mang theo một chút nhiệt, trời càng lúc càng nóng, mây càng lúc càng ít, khí trời khô nóng.
Hơi thở mùa thu, làm mỗi người cơ hồ đều vội vàng bước, gió phương bắc làm hoa cỏ cây cỗi bừng nở, bắt đầu quá trình ra trái và sự trao đổi chất.
Mà cuộc sống thành thị của mọi người, thường khắc sâu khí trời đông hạ hơn là xuân thu, bởi vì đông hạ là hai cực, cực lạnh và cực nóng, làm cho người ta kịch liệt cảm nhận, xuân thu lại là nhàn, như bánh xe thong thả lăn trên đương, tựa như thời gian không thể nhìn thấy.
Có khi tôi cũng không rõ ràng lắm, thời gian đến tốt cùng là cát hay là nước.
Cát nắm không được, nhưng vẫn có thể cho người ta nắm lại một ít, nước tuy dịu dàng ôn nhuyễn, nhưng tay người không thể khống chế.
Có lẽ dùng cung tên để hình dung là chuẩn xác nhất, bởi vì thời gian luôn trôi qua rất nhanh.
Có khi cũng sẽ cảm thấy thời gian trôi qua quá chậm, như màn đêm buông xuống làm người trầm tĩnh, lắng nghe tiếng mưa nhịp nhàng, cùng Diệp Lê ôm nhau quay ôn lại chuyện cũ, lại khó tránh cảm thán, kim giây quay nhanh, kim phút quay càng nhanh, thời gian trôi quá nhanh, so với tuổi trẻ còn nhanh hơn.
Thời gian, chính là chứng mình cho tình yêu của tôi và Diệp Lê.
Sau khi tôi đem Từ Lỗi và Vương Linh đến công ty Diệp Lê, quản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-nay-la-nhung-con-so/2720443/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.