Trước khi đi tôi và Diệp Lê ghé qua nhìn vợ chồng lão Từng và Bằng Bằng một chút, Vương Thiên Phong cũng đang ở đó, hắn nói hắn đã xin được một trường học, chờ năm sau sẽ để Bằng Bằng lên đó học, nhìn ra, hắn đối với với Bằng Bằng là thực quan tâm.
Bằng Bằng vóc dáng cao lớn nhưng vẫn như lúc nhỏ, nhìn thấy chúng tôi, cậu bé rất vui, chúng tôi ở nhà lão Từng bồi Bằng Bằng một ngày, sau đó rời đi.
Tôi và Diệp Lê mang theo hào hứng, du lịch xung quanh, bắc Cáp Nhĩ Tân, nam xuông Sanya, một tháng ngắn ngủi chúng tôi hình như đã đi khắp đại giang nam bắc.
Du lịch là một môn học, tôi tuy rằng từ chức rồi, nhưng sẽ không suốt ngày chơi bời lêu lổng, cuộc sống du lịch nhìn thấy được nhiều điều mới mẻ trong thiết kế, hoặc phong tục địa phương, tôi thường cầm máy ảnh chụp này nọ, làm vậy để lưu trữ cũng như để tạo ra linh cảm. Tôi ở công ty M tích góp từng chút, có bạn có bè, không thể nói bỏ liền bỏ, cứ đến một chỗ nào đó, tôi sẽ mua quà lưu niệm, gửi bưu điện cho bọn họ, làm việc này, chỉ để sau này làm việc lại có thể thuận tiện hơn thôi.
Mà Diệp Lê cũng thường thông qua di dộng gửi ít tài liệu cho Ngụy Tử Minh, hoặc là mở máy tính hội nghị, điều khiển và chỉ huy, cậu ấy tuy chỉ là tạm thời nghỉ phép, nhưng cũng không thể buông bỏ mặc kệ, có một số việc cậu ấy cần tự mình quyết định.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-nay-la-nhung-con-so/2720442/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.