Mặc cho có đường mật ngọt ngào đến mấy, nhưng bánh c.uộn hành tối nay không có phần của họ thì cũng đành chịu.
Mọi người dán mắt nhìn vào nhà bếp, tận mắt thấy mấy chiếc bánh c.uộn được xếp ngay ngắn lên xửng hấp, chỉ chờ nửa tiếng trước giờ cơm là cho lên bếp, khiến người ta đau lòng đến mức nước mắt sắp chảy từ… khoé miệng ra ngoài.
Đám chủ chó: Chắc… không đến nỗi vậy chứ? Lại nhìn bảng thực đơn trên bảng đen, nào là thịt kho tàu, nào là cá rô kho, rõ ràng đều là món mặn mà!
Lúc này, Trương Yến Bình đã dẫn cả đoàn đi xem phòng ký túc xá, gọi to:
“Các anh em bên này đi theo tôi nha, đây là ký túc xá bên nam. Chăn ga gối đệm đều là đồ mới cả, nếu mọi người cảm thấy không yên tâm thì có thể dùng loại một lần, bên tôi có chuẩn bị cả khăn mặt, vỏ gối, các anh tự chọn nhé.”
“Điều kiện thì chỉ có vậy thôi, có phần đơn sơ, mong mọi người thông cảm!”
Anh ta nói rất chân thành, nhưng suốt buổi chiều không ai dám lại gần, đến lúc này nhìn gương mặt anh ta vẫn có chút… e dè.
Lại nghe câu này, mọi người chỉ thấy như đang nghe câu.
[Tôi xem thử mấy người còn muốn càm ràm cái gì nữa!]
Cả nhóm lập tức quay đầu, nhìn sang mặt của Cẩu ca thấy thân thiện hẳn lên, rồi rối rít đẩy nhau đi vào ký túc.
Tôn Thủ Bình nhỏ giọng: “…??? Đừng có đẩy tôi chứ!”
Bên phía các cô gái thì nhẹ nhàng hơn nhiều, việc tiếp đón tân binh được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943798/chuong-1369.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.