Người đến còn sớm hơn cả bánh c.uộn hành, chính là Lục Tĩnh được Lục Xuyên và Tống Đàm đón về.
Có lẽ vì đã hoàn toàn thoát khỏi khí chất chốn công sở, bà giờ đây ăn mặc rực rỡ muôn màu, nhưng nhờ gu thẩm mỹ tinh tế nên những sắc màu sặc sỡ ấy không hề khiến người ta thấy lòe loẹt, trái lại còn toát lên vẻ trẻ trung tươi mới.
Nếu không nhìn kỹ gương mặt, e rằng người ta còn tưởng là cô gái trẻ vừa ngoài đôi mươi.
À mà, kể cả nhìn kỹ mặt, trông vẫn rất trẻ.
Tống Đàm nhìn bà mấy lần, thật sự rất xinh.
Lục Tĩnh cũng cảm nhận được ánh mắt ấy, lập tức đưa tay sờ lên mặt mình: “Sao nào? Có phải trông dì trẻ ra không?”
“Ở thủ đô, dì cũng không rảnh rỗi đâu nha, làm mấy liệu trình chăm sóc da đấy, yên tâm, toàn mấy liệu pháp cơ bản bằng ánh sáng thôi, không d.a.o kéo gì hết. Thấy có khác không?”
Thao Dang
Mỹ nhân mỉm cười, dù nơi khóe mắt có vài nếp nhăn cũng chẳng ảnh hưởng chút nào đến khí chất. Tống Đàm gật đầu: “Đẹp lắm ạ!”
“Phải không!” Lục Tĩnh đắc ý hẳn lên: “Đợi dì trải nghiệm thêm chút nữa, sẽ tìm chỗ nào đáng tin ở Vân Thành, lần sau dắt mẹ con đi cùng!”
Lục Xuyên bất lực: “Mẹ, mẹ vốn đã rất đẹp rồi, cần gì phải làm mấy cái đó.”
“Con biết gì chứ!” Lục Tĩnh khinh thường: “Chuyện của phụ nữ xinh đẹp, con đừng xen vào. Mẹ lớn tuổi rồi, mà không đụng d.a.o kéo, chỉ làm đẹp một chút thì có sao?”
Tống Đàm lại gật đầu:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943799/chuong-1370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.