Trần Trì mãi đến một giờ trưa mới tới nơi.
Lúc này, Ngô Lan đã đi ngủ trưa, còn Tống Tam Thành thì mang theo đủ bộ đồ nghề, phóng xe máy đi xa, đúng vậy, ông còn không chịu câu ở cái ao hay con sông ngay nhà, nhất quyết phải dùng “thực lực” để đánh bại cần câu 4000 tệ của Chu Thuận Thủy trong làng! Người có kỹ thuật câu tốt nhất trong ba người, Chu Mao Trụ: …Thôi kệ, mang theo “lão bạn già” 200 tệ của mình là đủ rồi.
Còn Lục Xuyên thì đang ở phòng của Kiều Kiều xem lại các bức ảnh Kiều Kiều đã chụp, tiện thể lưu lại từng tấm ảnh có Tống Đàm.
Đúng lúc này, Trần Trì đến.
Giờ đây cậu đến nhà Kiều Kiều đã quen thuộc rồi, lên cầu thang cũng biết phải bước nhẹ để không làm phiền giấc trưa của người khác.
Nhưng với chiều cao 1m9 và thân hình to lớn như vậy, bước chân dù nhẹ cũng vẫn nghe rõ mồn một, ít nhất là Lục Xuyên đã nghe thấy từ sớm.
Vừa bước vào cửa, Tống Đàm cũng theo sau vào, trong tay cầm một túi hồ sơ:
“Trần Trì, lát nữa về nhớ mang cái này cho anh trai em nhé, nói với anh ấy là mọi thứ sắp xếp xong xuôi hết rồi.”
Trần Trì ngoan ngoãn nhận lấy túi hồ sơ, rồi cẩn thận bỏ vào túi đeo bên người. Trong đó chứa đầy đồ ăn vặt mà Trần Khê chuẩn bị sẵn cho cậu, sợ cậu bị đói.
Sau đó cậu còn lặp lại một lần: “Nói với anh ấy là sắp xếp xong xuôi hết rồi.”
“Ừ.” Tống Đàm gật đầu, mỉm cười.
Thấy cô cười,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943748/chuong-1319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.