Giấc ngủ của Lục Xuyên là vô cùng ngọt ngào.
Bộ drap giường bằng vải cotton mềm mại dường như giặt qua vô , giờ đây như đang quấn lấy trong một cái kén. Căn nhà tĩnh lặng một tiếng xe cộ, tiếng cãi vã ồn ào từ hàng xóm, cũng chẳng tiếng trẻ sơ sinh ...
Chỉ tiếng mưa rơi lộp độp ngoài cửa sổ, hòa cùng gió thổi, rơi lả tả lên đám lá khô.
Anh ngủ một giấc sâu hiếm và vô cùng ngon lành.
Trong phòng tối đen, Lục Xuyên lờ mờ nhớ lúc xuống Tống Đàm kéo rèm giúp. Lúc bật đèn bàn lên, lấy điện thoại mới phát hiện…
Đã chín giờ tối .
Nghĩ một chút, nhắn tin cho Tống Đàm.
[Tỉnh .]
Chốc lát cửa phòng gõ nhẹ, tay nắm cửa cũng xoay động, đôi mắt cong cong tươi tắn của Tống Đàm ló : “Ngủ ngon chứ?”
Lục Xuyên xoa thái dương, chống tay dậy giường, mái tóc rối bời và gương mặt thanh tú để lộ vẻ ngoan hiền khác thường: “Ngon quá, chắc tối nay ngủ nữa.”
Cũng , thể tranh thủ sắp xếp ý tưởng cho c.uốn sách mới, nửa đêm chợp mắt một chút, ban ngày cố gắng ngủ nhiều, như tối mai là thể điều chỉnh nhịp sinh hoạt.
Chỉ là trong lúc điều chỉnh thì tạm thời ngưng rèn luyện thể lực ...
Ý nghĩ lướt qua, Tống Đàm xuống mép giường, vòng tay ôm cổ hôn một cái lên má:
“Anh tỉnh dậy đáng yêu quá !”
Lục Xuyên:…
Không kịp phòng , kịp chuẩn tâm lý, hai má, tai và cả cổ của “bùng” một cái, tức khắc ửng lên sắc hồng phơn phớt.
Giây tiếp theo, nhắm mắt , nghiêng đầu một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943749/chuong-1320.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.