Bác sĩ Quách dắt theo hai anh em, một ngơ ngác một căng thẳng, quay về phòng khám.
Không biết từ lúc nào, cô đã ở làng Vân Kiều được nửa năm. Phòng khám ban đầu vốn đơn sơ, qua mấy lần sửa sang và bổ sung nội thất, giờ nhìn vào cũng ra dáng hẳn hoi.
Chỉ là Trần Khê lúc này chẳng còn tâm trí mà nghiên cứu, trái lại còn nhíu c.h.ặ.t mày:
“Thật sự có thể điều dưỡng lại được ạ?”
“Yên tâm đi.”
Bác sĩ Quách khẳng định chắc nịch:
“Cùng lắm là cần thời gian dài hơn một chút, có thể hai ba năm điều chỉnh thì ổn.”
Thao Dang
“Muốn so với mấy người từ nhỏ đã được chăm sóc kỹ thì vẫn hơi kém, nhưng cũng gần như nhau rồi.”
“Hơn nữa cậu ấy còn trẻ. Ăn ngon ngủ ngon, điều quan trọng nhất là… đầu óc đơn giản. Anh cũng biết đấy, tâm trạng ảnh hưởng đến sức khỏe dữ lắm, cậu ấy mà vui vẻ mỗi ngày, hồi phục sẽ nhanh hơn nhiều.”
Y học cổ truyền coi lục phủ ngũ tạng tương ứng với tình chí, bởi vì tổ tiên mấy nghìn năm trước đã nhận ra cảm xúc con người liên quan c.h.ặ.t chẽ đến thể chất.
Dù Trần Khê không rành đông y, nhưng lý thuyết này anh ta vẫn tin.
Giờ nhìn Trần Trì đang tò mò quan sát căn phòng, anh ta cũng âm thầm thở phào.
Bác sĩ Quách lấy gối bắt mạch ra, vừa gọi hai anh em ngồi xuống vừa bổ sung thêm:
“Thực ra Tống Đàm định sắp xếp kiểm tra sức khỏe định kỳ cho nhân viên, nhưng hai người mới vào, chưa chắc đã kịp đợt này, anh có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943717/chuong-1288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.