Giữa mùa đông lạnh lẽo, xét đến việc Hương Hương sắp phải “trường chinh đường dài”, nhà Đại Bảo đã chuẩn bị hết sức chu đáo.
Trước tiên là trải một tấm chăn cũ xuống thùng xe tải nhỏ phía sau, trong lúc đang trải, bà mẹ già vẫn còn lo lắng:
“Tấm tôn này lạnh toát như vậy! Ôi chao, tiếc là gần đây không còn ruộng nữa, nếu không mẹ với cha con còn có thể đạp xe ba bánh đi gom một xe rơm rạ về lót, vậy mới cách lạnh được chứ.”
Chăn được lót xong, nhưng tạm thời chưa có gì để đắp lên trên, thế là bà cụ lại lôi ra bộ quần áo bà tự tay may cho Hương Hương, dù sao thì kích cỡ thế này, quần áo thú cưng cũng đâu dễ mà mua!
Tết nhất, Hương Hương mặc đồ cũng rực rỡ lắm, một bộ vải gấm đỏ thẫm, suýt chút nữa là cả móng heo cũng bị bọc kín lại rồi. Lớp trong là từ chiếc áo bông cũ được tháo ra, mặc vào thoải mái hay không thì chưa rõ, nhưng nhìn thì thật sự rất ấm áp.
May mà Hương Hương to xác, chứ nếu nhà này mà nằng nặc đòi để nó ngồi ghế sau, thì biết trả lời sao cho phải phép đây? Nhưng vấn đề là… thùng xe cao quá, Hương Hương khó leo lên được!
Cả nhà người ta lại tiếp tục bận rộn, nào là kê ghế, kê ghế đẩu, xếp lớp từng bậc, tạo thành một cái cầu thang dài.
Tống Đàm mấy lần định lên tiếng, nhưng đều bị Lục Xuyên nhẹ nhàng vỗ mu bàn tay như trấn an.
“Em đừng dọa người ta. Với lại, sắp chia tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943690/chuong-1261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.