"Sang năm chúng tôi tính nuôi thêm nữa, nên sẽ chuyển sang bãi sông bên kia. Nhưng để đảm bảo an toàn, sẽ tách riêng với bò và dê."
“Tốt quá rồi…” Trong mắt độc giả đầy vẻ ngưỡng mộ: “Giá như nhà tôi cũng thuê được một mảnh đất thì tốt biết mấy… Nhưng lúc đó tôi chê làm nông vất vả, không cho cha mẹ thuê, giờ chỉ đành ủy khuất Hương Hương vậy…”
Thật ra hôm qua anh ta đã quyết định rồi, nhưng lúc này lại mang tâm trạng của một người cha già mà không kìm được hỏi thêm một câu:
“Vậy… tôi có thể thường xuyên tới thăm nó không?”
Tống Đàm “phụt” cười bật ra thành tiếng:
“Muốn thăm lúc nào cũng được mà! Nhưng nhà chúng tôi không bao cơm đâu nhé, nhiều lắm thì mời anh lên nhà ăn tập thể trên núi thôi.”
“Ngoài ra… tốt nhất đừng tiết lộ cụ thể địa điểm cho người khác biết được không?”
Độc giả cười gượng: “Tôi hiểu, tôi hiểu mà…”
Thao Dang
Thật ra anh ta cũng không định ăn ké gì nhiều, chỉ là định tranh thủ cơ hội mua thêm mấy món ngon thôi.
Lúc này, con Hương Hương bỗng kêu lên một tiếng, như thể có linh cảm, nó lùi bước về sau, rồi lại hất mạnh người, chui tọt trở vào sân nhà.
Không bao lâu sau, trong sân liền vang lên tiếng gọi thân mật đặc trưng của người già:
“Hương Hương à, Hương Hương… sao không ăn cơm nữa vậy con?”
“Có phải bữa sáng không ngon không? Không sao đâu, bà nội lấy chuối cho con nha, Hương Hương, muốn ăn chuối hay là táo nào?”
Tống Đàm: …
Cô cố lấy lại bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943689/chuong-1260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.