Có người lái xe, có người trò chuyện, hơn hai tiếng đồng hồ đường xa cũng chẳng thấy lâu.
8:00 sáng ăn sáng xong xuất phát, đến 10:50 là đã đến nhà của độc giả kia rồi.
Đó là một khu biệt thự xây dựng tự phát nằm giữa thành phố và thị trấn, có lẽ vì những người xây nhà đều tương đối có điều kiện nên kiểu dáng biệt thự muôn hình vạn trạng, nhưng căn nào cũng rộng rãi.
Tống Đàm tò mò hỏi:
“Chỗ này giàu vậy luôn ạ?”
Lục Xuyên chỉ tay về phía những tòa nhà cao tầng đằng xa:
“Nghe độc giả nói, hồi đó giải tỏa đất nên mới như vậy.”
Tống Đàm quan sát kỹ, ngạc nhiên nói:
“Giải tỏa rồi mà mọi người còn đồng lòng tụ lại một chỗ như vầy, hiếm thấy ghê.”
“Quy mô mấy căn biệt thự này cũng không nhỏ đâu nha.”
Lục Xuyên bất đắc dĩ:
“Hồi đó sau khi giải tỏa, hộ khẩu bị đóng băng, trong làng tự nhiên kéo đến một đám người. Kẻ thì dụ chơi bài bạc, người thì dụ đi đầu tư làm ăn.”
“Thậm chí còn có người chuyên đi kêu gọi góp vốn cho vay.”
Độc giả này chính là người năm xưa, lúc việc tặng thưởng chưa phổ biến mà một lần tặng ngay 1 vạn, nên mới khiến Lục Xuyên nhớ mãi không quên.
Nhưng cũng chỉ có lần đó.
Về sau, ông trưởng thôn đã nghỉ hưu ở làng gom mọi người lại, nói về tình cảnh hỗn loạn sau giải tỏa, lấy tình cảm ép người ta đem tiền đi mua nhà hoặc xây nhà…
Và thế là, nhà nhà đều đi mua nhà, còn lại thì xây biệt thự…
Từ đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943688/chuong-1259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.