“Nhưng mà,” anh lại cười:
“Anh sẽ tranh thủ đến sớm. Tháng Ba tới, cái bồn hoa trước cổng còn chờ anh tới dọn dẹp đây, thật sự muốn trồng gì cũng được à?”
“Vâng!” Tống Đàm cười tươi, gật đầu nghiêm túc:
“Sau này chỗ đó sẽ là của anh, muốn trồng gì cũng được, trồng rau cũng không sao.”
Lục Xuyên: …
Anh lặng lẽ rụt tay về.
“Trồng rau thì thôi vậy. Anh chỉ định sắp xếp vài cụm hoa theo tông màu thôi, tiện thể quay lại thủ đô mang mấy chậu hoa trên ban công bên đó về.”
Còn chuyện làm sao đem về…
Anh nghĩ đến những loài hoa đã leo thành vòm sau mấy năm chăm sóc, nghĩ đến việc phải tháo dỡ rồi di dời, sắc mặt bỗng hơi xót xa.
…
Tại trại chăn nuôi ở bãi sông.
Hôm nay gió thổi mạnh trên mặt sông, rét căm căm. Dù trời vẫn nắng nhưng đám bò dê chỉ lượn lờ một chút rồi lại quay về chuồng.
Thao Dang
Chuồng trại ở đây không phải kiểu chăn nuôi công nghiệp, chỉ cho một không gian nhỏ để ăn uống, nhốt c.h.ặ.t để tăng cân nhanh.
Ngược lại, rất rộng rãi, có phân khu nhưng không chắn kín, để cho bò dê thoải mái đi lại.
Khuyết điểm là tăng cân chậm, mất công chăm sóc hơn, ngày nào cũng phải dọn dẹp, định kỳ còn phải khử trùng…
Trước kia có Ngô Lôi và nhà cậu Hai của Tống Đàm giúp đỡ, Trương Vượng thấy vẫn còn xoay xở được.
Giờ chỉ mới vắng người được hơn tuần, ông ta đã thấy xoay không kịp rồi.
Mỗi sáng dậy việc đầu tiên là trộn cỏ khô làm thức ăn, cái máy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943691/chuong-1262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.