Làm việc xong, đầu bếp Tưởng vừa bỏ thêm thịt tươi vào thùng, vừa cười híp mắt hỏi mọi người:
“Mai muốn ăn gì nào? Có món gì muốn ăn thì cứ nói với tôi. Nếu dễ mua thì tôi bảo người ta giao rau tới luôn.”
Cái này mà cũng cho họ đề xuất hả? Mọi người hơi ngạc nhiên, nhưng nếu nói có món gì đặc biệt muốn ăn thì…
Mấy người nghĩ một lúc, thật sự cũng không có gì cả. Dù sao tay nghề của đầu bếp Tưởng đã ngon đến mức này rồi, làm món gì chắc cũng ngon hết, thôi thì ăn gì cũng được…
Bỗng nhiên điện thoại reo.
Mọi người mở nhóm chat ra xem, thì thấy Tống Đàm nhắn thông báo rằng trưa nay để họ nghỉ ngơi một lát, đến hai giờ chiều mới bắt đầu giao việc…
Nghỉ cái gì mà nghỉ?
Trưa ăn cũng hơi nhiều, nước táo mèo uống rồi mà cảm giác đầy bụng vẫn chưa tan hết.
Cả đám dứt khoát xắn tay áo, bắt đầu quan sát kỹ căn bếp mà mỗi ngày đều được Địch Tiểu Phượng sắp xếp đâu ra đó.
“Đầu bếp Tưởng, hay là chúng tôi dọn vệ sinh bếp luôn cho sạch sẽ nha?”
“À?” Đầu bếp Tưởng ngẩn ra.
Thật ra cô Tiểu Phượng làm việc không hề qua loa đâu, mấy góc xó gì cũng dọn rất kỹ mỗi ngày rồi.
Nhưng người ta đã chủ động đề nghị…
Anh ta cũng gật đầu:
“Được, thì cứ dọn sơ sơ vậy. Có gì không biết dùng thì hỏi tôi.”
Nhưng mà, hoàn toàn chẳng cần thiết.
Mấy người này làm việc siêng năng chủ động đến bất ngờ, cái gì không biết thì tự nghiên cứu một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943681/chuong-1252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.