Tiếng quát đó to đến chói tai, nhưng âm giọng lại rất quen, chẳng phải là mẹ của Chu Thiên Vũ, Lý Lan Hoa, người vừa được anh ta chạy về gọi tới tăng viện hay sao? Nói đến chuyện ân oán giữa hai anh em nhà họ Tống, ai mà còn không biết rõ, nhất là đám người thường xuyên đến đây làm việc?
Huống hồ trước đó, cậu shipper Tiểu Trương còn cực kỳ xông xáo, đến nỗi cả làng hận không thể kéo nhau qua hóng chuyện cho bằng hết.
Bên này Tống Đàm vừa mới tuyên bố sang năm sẽ c.ung cấp giống rau cho mọi người, bên kia ông anh cả đã xách cái ti vi nát đến "thể hiện tấm lòng"…
Ơ kìa kìa!
Ai mà không nhìn ra mưu tính muốn “chặn đầu” giành suất chứ?
Dù có là anh em ruột, thì lời của nhà họ Tống nói trước là c.ung cấp cho bọn tôi, mà bọn tôi cũng đâu có không giúp việc, mắc gì phải nhường cho ông ta?
Cắt đường kiếm ăn của người ta, cái này là không tha được!
Bên kia Chu Mao Trụ còn đang lẩm bẩm trong group, thì bên này Lý Lan Hoa đã thân chinh xuất trận.
Trong lúc đó, Kiều Kiều đang đứng đếm sủi cảo trong nồi, nghe tiếng liền giật mình, hấp tấp chạy ra khỏi bếp, lớn tiếng hét:
“Bác Cả không phải người tốt! Phân của Đại Vương cũng không thể chia cho ông ấy!”
Ôi chao ôi!
Một câu hồn nhiên của thằng bé lập tức phá tan khí thế đang hừng hực của Lý Lan Hoa.
Trong nháy mắt, cả sân nhà họ Tống cười rộ lên như nổ tung.
Còn Tống Đại Phương thì nghiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943657/chuong-1228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.