Ở nhà họ Tống, mọi người ăn uống no nê xong lại cùng nhau dọn dẹp, vừa làm vừa tán gẫu:
“Liên Hoa này, mẹ chồng cô ở nhà một mình có xoay sở được không? Dù sao bây giờ cũng chẳng còn mấy ai nữa, hay gọi bà ấy qua ngồi chơi cho vui?”
“Đỡ để bà cụ ở nhà đi lại không tiện, buồn tủi cô đơn.”
Thím Liên Hoa lại mỉm cười: “Không đâu không đâu, mẹ chồng tôi dạo này sống thoải mái lắm cơ… Đường trong nhà đã cho người lát thành dốc thoai thoải rồi, xe lăn điện của bà chỉ cần nhấn nhẹ là đi được.”
Nhà vệ sinh còn có bồn cầu nữa, sống một mình giờ tiện hơn hẳn ngày trước.
Chỉ cần người còn cử động được, còn tự lo được, thì tinh thần cũng phấn chấn hẳn lên.
Huống chi giờ bà còn có niềm vui mới.
“Dạo gần đây bà ấy lướt Douyin xem người ta livestream tết dây, còn đặt mua dây về học theo luôn đấy…”
Thật ra mấy dụng cụ ấy đơn giản lắm, chỉ cần một tấm bảng có cái kẹp giữ c.h.ặ.t đầu dây, thêm vài cây kim cố định là thao tác được rồi.
Thao Dang
Trước kia bà cụ tuyệt đối sẽ không bỏ tiền mua mấy dụng cụ đơn giản thế này. Nhưng giờ có tiền trong tay, tư tưởng cũng thay đổi, vừa ý là mua ngay không do dự.
Cả mùa đông hai tháng nay, tuy không ra ngoài mấy nhưng cũng không hề nhàn rỗi, kiểu tết dây đã học đến cả chục loại rồi!
Mà nhìn là biết, chắc là đang chuẩn bị mẫu mã cho năm sau đem ra bán.
“Trời ơi!” Ngô Lan nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943628/chuong-1199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.