Nói gì thì nói, Lục Xuyên làm bánh c.uộn dù phải lần mò từ cái thuở nào, nhưng cách phân bổ thời gian của anh ấy rất hợp lý, thành ra tới giờ Tống Đàm vẫn đang chụm lửa bếp mà không thấy buồn chán, Lục Xuyên thì cũng chẳng lãng phí lấy một giây.
Chỉ là nồi sữa đã ninh lửa nhỏ hơn chục phút rồi, anh cứ khuấy hoài không ngừng tay, khiến sữa càng lúc càng sánh lại, mùi ngọt béo lan ra trong không khí cũng càng lúc càng đậm, đến nỗi ngay cả Tống Đàm, người vốn không ưa uống sữa, cũng bị dụ dỗ:
“Xong chưa anh? Cho em nếm miếng nào.”
Lục Xuyên ngước mắt nhìn cô một cái, hơi nước bốc lên mờ mịt khiến ánh mắt anh hơi mơ hồ, nhưng vẻ mặt thì dịu dàng. Lúc này anh xoay người, múc một thìa sữa đưa sang:
“Cẩn thận nóng đó.”
Sữa ninh gần như sắp thành sữa đặc, nhưng vẫn loãng hơn chút, Tống Đàm kiên nhẫn thổi thổi rồi mới đưa vào miệng, mắt cô lập tức sáng rỡ:
“Ngon ghê á! Ăn với bánh bao hấp được đó! Hoặc bánh bao chiên giòn!”
“Ừ.” Lục Xuyên gật đầu: “Nhưng cái này không để lâu được, lần này anh nấu ít thôi, hai hôm nữa lại làm thêm.”
Vừa nói, anh vừa tắt bếp, đổ phần sữa đặc ra, nhìn một vòng quanh bếp mà chẳng thấy cái gì gọi là hũ lọ tinh tế, c.uối cùng đành phải đổ vào cái tô.
Tống Đàm nhét thêm củi vào bếp, tò mò hỏi: “Anh còn định làm gì nữa đó? Thái hành lá hả?”
Lục Xuyên sững lại, rồi bật cười: “Không cần, sáng nay ông chú Bảy thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943574/chuong-1145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.