Lúc này mọi người mới hoàn hồn, vội vàng xua tay: “Không, không có gì đâu!”
Tần Vân và Hà Huống quay đầu, miệng còn đầy thức ăn, ơ kìa! Sao sau lưng lại có nhiều người thế này? Vừa nãy chẳng phải ai nấy còn đứng ngồi lộn xộn sao?
Lục Xuyên ngừng một chút, đành phải im lặng theo Tống Đàm xuống lầu.
Trong bếp, chỉ còn lại một tô mễ bì c.uối cùng được Ngô Lan lấy ra từ trong tủ: “Làm việc thì trễ chút cũng được mà, mễ bì này nhẹ bụng lắm, bọn họ ăn mấy tô rồi đấy.”
“Còn Đàm Đàm nữa, Tiểu Lục người ta còn đang bận công việc, con ăn xong rồi sao lại không chừa cho cậu ấy một phần!”
Tống Đàm: ???
Chưa phải mẹ vợ đã đeo kính lọc rồi đấy à?! Sao cứ thấy anh ấy là mặt bà sáng rỡ lên thế kia?!
Cô trừng mắt nhìn Lục Xuyên, chỉ thấy anh ấy cười nhẹ nhận lấy tô mễ bì, đáp:
“Cảm ơn dì… nhưng là Đàm Đàm đã hỏi con rồi, là con bảo không cần, đúng lúc hôm qua con có mua ít nguyên liệu, buổi sáng có thể làm cho cô ấy thử bánh c.uộn, dì có muốn ăn không ạ?”
Ngô Lan tức thì nở nụ cười hớn hở: “Trời ơi, con còn biết làm bánh à? Được được, làm đi… cần mấy cái bếp? Biết nhóm lửa không? Bảo Đàm Đàm nhóm lửa cho con nha!”
Tống Đàm: …
“Bảo Kiều Kiều nhóm đi.”
“Xì!” Ngô Lan không hài lòng trừng cô: “Kiều Kiều sáng sớm đã bận livestream rồi, trời lạnh thế này con cũng không bận gì, ở cạnh Tiểu Lục nhóm lửa cho ấm lòng chút cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943573/chuong-1144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.