Lục Xuyên hết cách rồi.
Mẹ anh vì một bữa cơm mà đã bán đứng anh ra ngoài, giờ mà nhắc đến bữa cơm tất niên nữa, e là bà sẽ vui đến mức xỉu mất.
Chỉ có điều…
“Anh vẫn chưa nghĩ xong.” Lục Xuyên nhìn cô chân thành: “Ở bên nhau là chuyện lâu dài, trước hôm nay, anh chưa từng suy nghĩ về mặt tình cảm.”
Công việc của anh có thể không cố định nơi làm việc, nhưng c.uộc đời anh có nên vì một người bạn gái vừa mới nắm tay mà thay đổi hay không, đây không phải chuyện có thể quyết định bừa được.
Huống chi, nhà Tống Đàm lại ở nông thôn.
Nếu là ở thành phố, anh có thể thuê nhà hoặc mua nhà, ở một thời gian dài để vun đắp tình cảm. Nhưng ở làng, nơi anh có thể ở chỉ có nhà Tống Đàm.
Mà đúng lúc này, mẹ anh lại mắt thấy tai nghe, dường như đã không thể rời xa làng Vân Kiều nữa rồi.
Dưới ánh mắt của bao người, lại còn dẫn theo phụ huynh để yêu đương...
Đối với một người mới bước vào yêu đương như Lục Xuyên, thật sự rất khó để tĩnh tâm mà suy nghĩ.
“Anh hứa với em, anh sẽ cố gắng hết sức để thực hiện trách nhiệm của một người bạn trai. Nhưng trước đó, có lẽ chúng ta cần tạm xa nhau một thời gian, để anh, để chúng ta có thể suy nghĩ nghiêm túc về tương lai.”
“Ờ.” Tống Đàm nhìn anh một cái, rồi đột nhiên mày mắt cong cong: “Vậy thì cứ theo kế hoạch của anh đi, em sẽ cho anh thời gian để suy nghĩ thật kỹ.”
Lục Xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943560/chuong-1131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.