Vừa qua lễ Lạp Bát, khu trung tâm thành phố đông đúc tấp nập, Lục Xuyên lái xe theo chiếc bán tải nhỏ của Tống Đàm, chạy một mạch vào bãi đỗ tầng hầm của trung tâm thương mại.
Vừa bước xuống xe, Tống Đàm đã ghé lại gần, hạ giọng hỏi:
“Anh biết làm bánh c.uộn hành hoa chà bông không?”
Lục Xuyên thoáng ngẩn người, sau đó đáp:
“Chưa làm bao giờ, nhưng cách làm bánh thì cũng giống nhau cả, xem hướng dẫn một chút là được... Cô muốn ăn à?”
Tống Đàm cong môi cười, gật đầu thật mạnh:
“Ừm!”
Rồi vô cùng tự nhiên ra lệnh:
“Tối nay làm cho tôi hai cái, để tôi nếm thử.”
Lục Xuyên càng thấy khó hiểu, nhưng vẫn không từ chối:
“Được, để tôi lên mạng xem cần mua nguyên liệu gì, tiện thể mua luôn về.”
Tống Đàm gật đầu, lại đánh giá anh từ đầu tới chân lần nữa, rồi vỗ nhẹ vào tay anh:
“Nhớ làm cho ngon đấy!”
Kỳ quặc thật.
Lục Xuyên nghĩ bụng, Tống Đàm vốn là người nói thẳng, cũng không kiểu khách sáo xã giao. Nhưng phần lớn thời gian, cô không hay dùng cái kiểu ra lệnh hiển nhiên như thế với anh.
Anh dứt khoát quay đầu nhìn về phía Lục Tĩnh, chỉ thấy đối phương mắt sáng long lanh, hai má đỏ hây hây, rõ ràng là đang vui mừng đến phát rồ!
Lục Xuyên: …
Không hiểu sao, cảm thấy chắc chắn bà ấy đã làm gì đó rồi.
Vừa định hỏi, thì thấy Lục Tĩnh đã chạy lon ton tới bên Ngô Lan, hí hửng cúi đầu ríu rít kể gì đó.
Chẳng mấy chốc, hai người cùng quay đầu nhìn về phía anh và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943553/chuong-1124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.