Món ăn thơm nức mũi thế này, nghĩ đến chuyện chỉ được ăn có một hai lần, Lục Tĩnh lập tức thấy đắng cả miệng.
Lại nhìn sang đứa con trai của mình, vẫn là cái vẻ mặt điềm nhiên như không. Nhìn cái dáng ăn uống đó, cái khí chất đó, rồi lại nhìn mình, đầu tóc rối bù, tay đeo ống tay áo nhem nhuốc, bà càng thêm u sầu.
Đáng ghét! Không tin là nó không thèm! Mỗi ngày tự lo ăn uống chỉ vì kén ăn thôi chứ gì!
Đang định mở miệng nói thêm câu gì, thì bên cạnh vang lên tiếng hô:
Thao Dang
“Có món mới đây!”
Tống Tam Thành bê khay đi vào, mặt mày hớn hở reo lên, bên cạnh là Chu Tân vội vàng đứng dậy đỡ lấy cái thau inox.
Chỉ thấy bên trong là những cọng rau chân vịt, loại rau chân vịt bò (loại cải bó xôi sát đất) nhỏ nhắn xanh ngắt, được rửa sạch, chần sơ rồi cho vào nồi nấu. Lúc này nhìn thấy toàn một màu xanh mướt, chẳng có chút mùi hăng nào.
Phối cùng từng lát gan heo mềm mại trơn mịn… chỉ ngửi thôi đã thấy thơm ngào ngạt!
Lục Tĩnh lập tức quên sạch mọi phiền muộn, lúc này giống hệt mọi người xung quanh, vội bưng lấy chén lên.
Canh gan heo giúp thanh tâm, bổ thần, sáng mắt, uống nhiều một chút cũng không sao! Huống hồ món này là bài test tay nghề nấu nướng thực thụ, phải vừa mềm vừa không tanh mới gọi là chuẩn bài!
May mà bữa ăn hôm nay đã tính tới bản chất “bụng không đáy” của mọi người, nồi canh gan này múc hết lượt này đến lượt khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943527/chuong-1098.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.