Trong lòng ôm ấp một giấc mơ tươi đẹp, Lục Tĩnh vừa nhai cơm cháy vừa cảm thấy ngọt ngào!
Dù con trai bà vẫn đang độc thân thật đấy, nhưng nhìn kiểu như Tống Đàm thì chẳng thiếu gì cả, cũng chưa chắc đã để mắt đến đâu! Nghĩ vậy, bà vừa ăn vừa nhìn sang cô gái đang ăn cơm tì tì ở bàn khác.
Cô gái kia buộc tóc đuôi ngựa, trông chắc chỉ hơn hai mươi, da không trắng bằng Tống Đàm nhưng cũng mịn màng sạch sẽ, tướng mạo cũng rất thanh tú...
“Cô này cũng là người nhà mình à?” Bà quay sang hỏi Ngô Lan.
Chưa đợi Ngô Lan trả lời, dì Cả đã cười tươi như hoa:
“Đây là bác sĩ Tiểu Quách ở làng mình! Cô ấy giỏi lắm, y thuật rất tốt, lại còn cực kỳ xuất sắc, chỉ lớn hơn nhà Yến Bình ba tuổi thôi!”
Vừa nói, bà vừa liếc nhìn qua bên, ánh mắt ngọt ngào như chảy ra được mật ong.
Phải biết rằng mùa hè vừa rồi, lúc Trương Yến Bình nói là có cô gái mình thích, bà mừng đến phát điên, về nhà lôi chồng, Trương Hồng, ra lật tung gia sản cả đêm!
Không giấu gì, đến cả chuyện cháu trai cháu gái tương lai học mẫu giáo nào, ai đưa đón mỗi ngày… bà đều tính hết rồi!
Thao Dang
Sau đó Ngô Lan gọi điện nói có thể là bác sĩ Tiểu Quách, bà nghĩ ngay đến câu “gái lớn hơn ba tuổi là bọc vàng”, trong lòng vui sướng không thôi.
Thế mà rồi thì sao!
Chuyện mùa hè vừa lóe lên, đến mùa thu đã chẳng còn chút động tĩnh nào, hỏi thì chỉ nói Tiểu Quách bận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943528/chuong-1099.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.